Hai ngày này, trong văn phòng đã có người ném công việc cho bà ta, người ta nói: “Thục Phân à! Trong văn phòng của chúng ta ấy, có người bận rộn đến mức chân không chạm đất, người đến muộn thì lại an nhàn, không có chút việc nào để làm. Nếu mãi như vậy thì cũng không tốt lắm, cô thấy có đúng không?
Bà ta đi tìm chủ nhiệm Đào để phàn nàn, chủ nhiệm Đào nói: “Thục Phân à! Bọn họ nói đúng, bên trong văn phòng này thì cô chính là người nhàn hạ nhất.
Nước uống ở bên trong phòng đã hết, bình thường, cho tới bây giờ bà ấy đều không cần phải đi múc nước, chủ nhiệm Đào cho bảo bà ta: “Thục Phân, bên trong tôi còn có chút chuyện, cô có bận gì không? Nếu không bận rộn thì đi chuẩn bị nước đi?
Bà ta mang theo bình nước đến phòng giải khát, bên trong có người xì xào bàn tán: “Không phải thật sự muốn ly hôn chứ?
“Làm sao không phải thật, ngày đó, đến cả ba của cô ta cũng đã đến, kéo cô ta về nhà. Nếu như tôi có người vợ như vậy thì tôi cũng sẽ ly hôn! Mọi người nghĩ thử xem! Kể từ khi chủ nhiệm Cát cưới cô ta, mẹ của cô ta có coi chủ nhiệm Cát như người không? Trước công chúng thì khóc lóc om sòm mắng chửi người nhà. Coi như là người nhà cô ta cũng có chút tốt, nhưng mà cô ta cũng không nghĩ một chút xem, chỉ bằng năng lực của chủ nhiệm Cát thì chậm nhất là hai năm cũng có thể leo lên được chức vị cao. Được rồi, cưới phải một người vợ như thế có phải là kéo thêm nhiều phiền phức không chứ? Lần này đắc tội đứa cháu nhỏ nhà cô Hứa, vậy mà cô ta cũng dám đụng đến con bé đó? Người đụng phải con bé kia, hiện tại ăn cơm tù hoặc là sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây