Dung Viễn nhìn thoáng qua mấy đề bài trên bảng, những câu hỏi này đã không còn trong phạm vi ôn tập của anh, vì vậy anh không muốn lãng phí thời gian, tiếp tục làm bài của mình.
Các học sinh ở hàng trước quay lại: "Dung Viễn, lão Ông gọi cậu đi lên làm bài."
Dung Viễn đứng dậy, thầy Ông nhìn anh: "Dung Viễn đúng không? Lên làm bài."
Dung Viễn bước ra khỏi chỗ ngồi, sau nghe thấy thầy Ông chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Các cô các cậu! Tất cả đều không chịu học tập, đều cho mình là con của dân hàng không, vừa sinh ra đã có cơm ăn sao. Khi bắt đầu thi đại học, các cô cậu có thể lấy cái đó ra làm không, các cô cậu không dựa vào ba mẹ được nữa đâu.
"Nhìn xem, đơn giản vậy mà không làm được, tôi thực sự sốt ruột thay cho các cô cậu đấy." Thầy Ông vỗ bàn và liếc nhìn anh đang vò đầu bứt tai, đứng im ở đó nhìn vào câu hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây