"Được! Dì đi ngay đây." Lâm Hồng nhanh chóng chạy đến văn phòng đại đội tiếp viên hàng không.
Trần Linh Linh bị chủ nhiệm Đào giữ chặt nhìn Từ Vĩnh Căn: "Mới vừa rồi chỉ là tiền truyện, có cái làm nền thì cháu vừa hay trò chuyện với bác Từ chút, một số việc năm xưa."
Cái gì? Tin tức bùng nổ như vậy mới chỉ là một phần tiền truyện, còn nữa?
Trần Linh Linh nhìn cánh tay bị nắm lấy: "Dì Đào, ngày hôm nay dì nhất định phải để cháu nói ra câu kia, bởi vì chuyện này, chúng ta phải lấy đó mà làm gương."
Trần Linh Linh bẻ tay chủ nhiệm Đào ra, cô bước từng bước lên, đo đến trước mặt Từ Vĩnh Căn: "Bác Từ, bác luôn giữ một bí mật lớn trong lòng, có phải khó chịu như bị đá đè không? Bao nhiêu tóc trắng của bác đều bởi vì nó mà lên sao?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây