Nhìn cái đó một hồi lâu, có đau nhói nhói, còn có cả chất lỏng màu vàng chảy ra, cái này? Rốt cuộc là làm sao vậy? Từ Vĩnh Căn quyết định đến phòng vệ sinh nhìn thử.
Không nói đến Từ Vĩnh Căn đến phòng vệ sinh, một đám tiếp viên hàng không dẫn nhau trở về văn phòng đại đội, bọn họ lòng đầy căm phẫn, hận không thể “phi nước miếng vào mặt Từ Vĩnh Căn.
“Thật sự đấy…! Hồ Ngọc Lan là bạn học cùng lớp em, em là anh trai em xuống nông thôn, em đợi ở Giang Thành, nhà bọn họ thì là cô ấy xuống nông thôn, em trai cô ấy ở lại Giang Thành. Năm đó Hồ Ngọc Lan là một cô gái xinh đẹp biết bao, khuôn mặt tròn tròn, đôi mắt rất to, làn da tuyết trắng, khi cười có hai má lúm đồng tiền, lần này cô ấy trở về nhìn giống như ma vậy. Rất dọa người! Cô ấy khóc lóc kể với em, nói là lúc trước chồng cô ấy đánh cô ấy, cô ấy muốn trốn về đây, không biết làm sao, Từ Vĩnh Căn lại thuyết phục ba mẹ cô ấy muốn cô ấy ở lại thôn. Cô ấy bị ép phải ở lại, người chồng kia của cô ấy vô văn hóa, tính tình hư hỏng… Lâm Hồng nói với Đằng Tuyết Quyên.
“Vậy em cũng không thể chửi nhau với ông ta ngay tại chỗ như vậy, hợp lý sao? Đằng Tuyết Quyên đang muốn dạy dỗ Lâm Hồng, chuông điện thoại liền vang lên, chị ta nói: “Linh Linh sao!
Bên đầu bên kia điện thoại, Trần Linh Linh mở miệng một tiếng: “Sư mẫu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây