"Nhóc con, đêm qua trong thôn nhiều người, bây giờ còn có người sao? Hứa Thanh Tuyền chữa bệnh bậy bạ, chữa chết người, tao đã làm đơn tố cáo lên xã rồi. Bây giờ chủ nhiệm Hùng ở xã kêu Hứa Thanh Tuyền đi qua đó. Mày nhìn đi xe giải phóng trong xã đã đến rồi đấy!" Nói xong Lý Đại Bảo muốn đi qua kéo bà ngoại Hứa.
Trần Linh Linh giật tay ông ta ra: "Kéo cái gì mà kéo? Dựa vào một chiếc xe trong xã mà muốn tới bắt bà ngoại tôi? Nếu muốn bắt bà ngoại tôi, cầm lệnh cho phép bắt người của cục công an đến, tùy tiện tìm người tới bắt, tôi cho ông biết, tôi có lý do nghi ngờ ông lừa bán phụ nữ trẻ em. Có phải là thấy nhà chúng tôi chỉ có người già, trẻ nhỏ, cho nên định đem chúng tôi lừa bán?"
Lý Đại Bảo hét to: "Tao là đội trưởng đội an ninh, còn không nói được mấy người?"
Trần Linh Linh kéo bà ngoại lùi về sau: "Không có văn kiện của cấp trên, nói bắt người là bắt người, đây là phạm pháp biết không? Nhìn vào đạo đức này của mấy người, người biết thì mới biết ông là đội trưởng đội an ninh, người không biết còn tưởng là ăn cướp xuống núi đó chứ? Nói chúng tôi trị bệnh chết người, vấn đề là bà ngoại tôi kê đơn thuốc cho cô ấy, có đơn thuốc không? Muốn tới bắt, có thể, cầm lệnh được phê duyệt tới. Không có văn kiện, chính là phạm pháp phạm tội. Cút qua một bên đi!"
Đám người này bình thường hoành hành trong thôn, ngày hôm qua là mấy tên đầu trâu mặt ngựa mười bảy mười tám tuổi, bởi vì Trương Tú Đệ che chở Trần Linh Linh, trở về trong lòng giống như bị vuốt mèo chó cào, nghĩ tới ngày hôm nay tất nhiên là phải thừa dịp Trương Gia Loan không có ở đây, bắt Trần Linh Linh lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây