Trương Ái Dân về nhà lấy xe đạp tập trung lại với Dung Viễn và Trần Linh Linh, trên xe đạp của ông ấy chở bà ngoại Hứa.
Cùng nhau đạp xe ra khỏi đội sản xuất, một đại đội có mười bảy, mười tám đội sản xuất, bởi vì là trên núi nên tới văn phòng đại đội phải đạp xe tầm mười phút, văn phòng đại đội có một chiếc đèn chiếu sáng, Trương Ái Dân gõ cửa: “Lưu A Nhị, mở cửa!
Bên trong một người đàn ông thấp bé ra mở cửa: “Đã muộn thế này còn tới làm gì vậy?
“Em gái nhỏ có việc gấp, gọi điện thoại cho người thân ở thủ đô.
Người đàn ông kia mở cửa một căn phòng ra, Trần Linh Linh đi vào lấy số điện thoại ra, bấm dãy số, nhưng điện thoại trong khu tập thể của quân khu còn phải chuyển, đợi nửa phút, một giọng nữ vang lên: “Alo!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây