Trương Ái Dân chỉ vào Tú Đệ đang tranh cãi với mình: "Xem ra em vẫn chẳng hiểu gì! A Viễn là do cô Hứa nuôi lớn, có học thức. Còn cô bé nhà em thì sao? Lớp mấy rồi?"
"Lớp mười, sắp lên mười một rồi."
"Nghe nói nó đang là học sinh cấp ba. Nó mà đọc sách nhiều thì nó đã không như bây giờ. Suốt ngày bắt nó trông mấy con heo mấy cọng cỏ, sau này nó có tương lai được không? Sao mà hai đứa nhỏ bằng tuổi nhau mà lại có khí chất khác nhau như thế?" Trương Ái Dân nói với thím như vậy.
Một thím khác nói: "Trăm ngàn năm nay trong thôn chúng ta được mấy bé gái đi học, không phải vẫn sống tốt sao, đọc sách sinh ra đầu óc nhanh nhảu, suốt ngày nghĩ ngợi lung tung. Không phải lúc trước lão tú tài trong thôn cũng nói đó sao! Phụ nữ không có tài là có đức. Phụ nữ đọc sách sinh ra độc, chắc chắn không hiền lành."
Trương Ái Dân cầm tờ báo lên, chỉ vào tin tức nói: "Khi nãy các người không nghe sao? Báo chí nói rằng phải khuyến khích những người trẻ tuổi học giỏi toán lý hóa, rõ ràng là chị đang ngụy bịn (biện)."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây