Sau nhiều ngã rẽ quanh co, hai người đã đến đầu thôn. Trần Linh Linh xuống xe theo Dung Viễn, trong tay cô xách theo hành lí, đèn pin chiếu qua những căn nhà thấp bé. Kiếp trước Trần Linh Linh làm về hàng không và du lịch, cũng coi như đi khắp các nơi trên thế giới. Nhưng những căn nhà này có phần rách nát! Chỗ này nghèo nàn thật đấy!
Đi được vài bước, có đôi mắt xanh thẫm nhìn chằm chằm vào cô. Trần Linh Linh chiếu đèn pin qua đó, hoá ra là một đám mèo.
Đột nhiên có một con chó nhảy ra, sủa ầm ĩ về phía Trần Linh Linh. Cô giật mình ôm lấy hành lí chạy đến bên cạnh Dung Viễn, chỉ nghe Dung Viễn mắng nhiếc con chó kia vài tiếng, nó đã cắp đuôi chạy mất rồi!
Trần Linh Linh lảm nhảm: “Sao còn chưa đến thế!
Dung Viễn bật cười: “Phía trước là tới rồi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây