Lâm Tố Phân hít sâu hai hơi, không ngừng tự nhủ “việc lớn là quan trọng nhất” để trấn an mình, mới miễn cưỡng kiềm chế được cơn giận, đưa một nghìn đồng ra.
Có mọi người làm chứng, Thanh Âm cũng không sợ chị ta giở trò, đếm xong số tiền rồi đóng cửa lại, bắt đầu bàn bạc với bà Cố về việc sửa sang lại căn phòng.
“Cái gì? Nhà đẹp thế này còn đòi sửa à?!”
“Vâng, con muốn tiện một chút.”
Thanh Âm mỉm cười, nhanh tay rót ly nước, hai tay dâng lên trước mặt bà Cố: “Mẹ vất vả cả ngày rồi, uống miếng nước đi ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây