Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Nhỏ Của Nữ Phụ Lụy Tình

Chương 41:

Chương Trước Chương Tiếp

Quay đầu lại, là con dâu út của nhà họ Tần ở khu nhà phía sau. Bình thường hai người không có nhiều tiếp xúc, chỉ biết chị ấy là vợ của cậu út nhà họ Tần, mới kết hôn được nửa năm, từ khu Bắc thành gả về đây. Tên chị ấy là gì nhỉ? Trong trí nhớ của cô… không có.

“Chị Tần.”

“Em đi gì mà nhanh thế? Mới tan làm thôi mà, từ từ đi nào. Cả khu này đều là công nhân nhà máy thép, đi cùng dòng người sẽ không lo lạc đường.”

Thanh Âm gật đầu, sánh bước đi cùng chị Tần, hòa vào dòng người tan làm. Chủ yếu là chị ấy nói, còn cô nghe.

“Nghe nói chưa? Lưu Hồng Tinh tìm được đối tượng làm ở nhà máy chế biến thực phẩm đấy. Đó là đơn vị tốt lắm, có muốn tìm cũng không dễ đâu! Không biết cô ta có phúc phận thế nào, lại kiếm được đối tượng tốt vậy. Kết hôn xong là khỏi phải đi lao động ở vùng quê rồi.”

“Chưa kể, công việc ấy là công việc béo bở, mà nếu có thể lấy được ít thịt thừa, phế phẩm đem về, ngày nào cũng ăn ngon, chả mấy mà béo tốt.”

Trong khu tập thể, chị dâu họ Lưu cũng nhờ em chồng lấy chồng vào nhà máy chế biến thực phẩm, nên nhà họ Lưu thường xuyên có thịt đầu heo, lòng lợn và tiết canh miễn phí. Nhờ vậy mà đôi khi chị Lưu còn có thể giúp đỡ nhà mẹ đẻ nữa.

Đúng là một người đắc đạo, cả nhà thăng hoa.

“Nghe nói Dương Cương là thợ mổ lợn, sát khí nặng lắm.”

Dương Cương chính là tên của đối tượng mà Lưu Hồng Tinh sắp lấy.

Thanh Âm vốn không tin vào mấy chuyện sát khí này, nhưng cô lại thích nghe chuyện phiếm. Chỉ đơn giản hỏi ba chữ: “Thật không vậy?”, thế là chị Tần liền hăng hái kể tiếp, lôi ra một đống chuyện liên quan đến tên đồ tể này.

Nghe nói người nhà anh ta không còn ai, cha mẹ đều mất, cũng chẳng có anh chị em gì. Mọi người đồn rằng đều bị anh ta khắc chết. Nhưng mà anh ta lại có đến hai gian nhà rộng rãi, Lưu Hồng Tinh gả qua đó là có thể ở nhà lớn thoải mái, đúng là khiến bao người ghen tị.

Công việc tốt, có nhà ở, mồ côi cha mẹ, là con một, đặt ở bất cứ thời đại nào cũng đều là miếng mồi ngon.

Theo lý thì đàn ông điều kiện như vậy sẽ có nhiều người theo đuổi, nhưng Lưu Hồng Tinh lại là người có dung mạo bình thường nhất trong nhà họ Lưu, thậm chí còn không có công việc ổn định. Vậy tại sao vận may này lại rơi trúng đầu cô ta?

Chị Tần nghĩ mãi không ra, chỉ có thể giải thích rằng do mệnh của Dương Cương quá cứng, những cô gái khác không dám gả cho hắn.

Nhưng Thanh Âm lại cảm thấy, chắc chắn không đơn giản như vậy.

Song, người trong khu tập thể chỉ quan tâm đến mặt nổi, chẳng ai đi tìm hiểu sâu hơn, nên Thanh Âm cũng không có cơ hội hóng hớt, đành tiếc nuối bỏ qua.

Trước khi chia tay, chị Tần chủ động mời: “Sáng mai em có đi câu lạc bộ công nhân không? Đi cùng nhau nhé?”

Thấy Thanh Âm hơi ngẩn ra, chị ấy liền giải thích.

Hóa ra trước đó không lâu, trong nhà máy có một nữ công nhân dũng cảm cứu người, hành động này đã được các cấp lãnh đạo biểu dương. Vì thế, nhà máy quyết định tổ chức một buổi báo cáo, kêu gọi toàn thể công nhân tham gia học tập gương sáng.

Nhưng Thanh Âm hiện tại còn có chuyện quan trọng hơn, liền khéo léo từ chối.

Gần đây, cô phát hiện mẹ con Lâm Tố Phân cứ như tiêm thuốc kích thích, cuối tuần nào cũng ra ngoài, lúc thì xách theo một con cá muối, lúc thì mang nửa cân trứng gà, ăn mặc tươm tất, thậm chí Thanh Tuệ Tuệ còn tô son nhạt, trông rất ra dáng.

Dĩ nhiên, Thanh Âm biết họ đi đâu, cô còn mong như vậy nữa kìa.

Dù sao thì chỉ cần Lâm Tố Phân không ở nhà, sẽ không còn cảnh suốt ngày chỉ nấu cháo ngô ăn với rau luộc, dầu mỡ chẳng thấy đâu, mà món ăn còn có mùi giống thức ăn cho lợn, cô ăn mà muốn nghẹn chết.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)