Ba người lẳng lặng ngồi im, một tay Sở Ngu chống cằm, nhìn Trương Tiểu Quyên không khách sáo mà ăn cơm ngon lành bên kia, rồi lại nhìn anh trai Sở đang hì hục ăn như không thấy mặt trời bên này, ho nhẹ một tiếng, nói: “Anh, sau khi Nhị Đản tan học vào buổi chiều, em sẽ đón em ấy, anh cứ về nhà một mình trước đi.”
Sở Giang Sơn hơi khựng lại, nhưng rồi anh ấy cũng phản ứng lại, vô cùng tự nhiên đáp lời: “Được, phải rồi, lần trước có vị thầy giáo mới đến tận nhà các em học sinh thăm hỏi, ừm, tên là gì mà…”
“Trí nhớ anh kém thế, là Lâm Hòa Bình, thầy giáo Lâm.”
“Xoạch.”
Tiếng vang thâm thúy đột ngột vang lên từ phía đối diện, khiến ánh mắt hai anh em vốn đang tập trung cao độ vào người đối diện cũng vì thế mà tối sầm lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây