Trời cũng không còn sớm nữa, hai người nên về đi, kẻo người trong nhà lại sốt ruột.”
Giọng điệu vẫn hết sức ôn hòa, nhưng nếu nghe kĩ, có thể nhận ra giọng điệu dâng lên bất thường, tựa như anh ta nghiến răng nghiến lợi phun ra từng chữ.
Sở Ngu cũng không nói thêm gì, chỉ im lặng kéo tay Sở Nhị Đản rời đi.
Hồi lâu sau, khi Lâm Hòa Bình quay đầu lại, phát hiện ra hai bóng dáng kia đã rời đi, sắc mặt anh ta thâm trầm, có chút sầu não.
Trước đây khi đến thăm gia đình các học sinh, anh ta cũng biết một chút về gia đình Sở Giang Hà, biết cha và mẹ kế từ lâu đã không quan tâm đến cậu nhóc, người thật sự quan tâm đến nhóc cũng chỉ có anh trai và chị gái, tuy rằng tuổi của hai người không chênh cậu nhóc nhiều lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây