“Đang nghĩ gì đấy?” Anh trai Sở rửa chân xong, thấy cô vẫn còn ngồi ngây ngốc ở đó bèn thuận miệng hỏi một câu.
Sở Ngu thở dài thườn thượt: “Không có gì, chỉ là cảm thấy em càng ngày càng giống tiên nữ rồi.” Cái kiểu mà vừa đẹp người vừa đẹp nết ấy.
Anh trai Sở bị lời này làm cho buồn nôn, suýt nữa phun cả bữa tối vừa ăn xong ra ngoài, anh ấy cười hơ hơ nói: “Tiên nữ người ta chỉ uống sương sớm chứ đâu có ăn cơm, càng khỏi phải nói đến chuyện miệng nhai thịt nhồm nhoàm.”
Sở Ngu ngẩng đầu lườm anh ấy: “Anh thì hiểu cái quái gì, đang giữa mùa đông, đi đâu uống sương bây giờ, không có sương sớm cũng không ăn chút thịt thì tiên nữ cũng sẽ chết đói mất thôi.”
Sở Giang Sơn: Được được được, cô nói gì cũng đúng cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây