Vu Thu Bình càng nói càng tủi thân, cuối cùng khóc đến nghẹn ngào không nói được nữa, Sở Ngu ở bên cạnh vươn tay khẽ vỗ lên lưng cô ấy an ủi: “Đừng khóc nữa, chị cũng đừng tủi thân quá làm gì, cả đời tên này có được gì rồi cũng mất cả thôi.”
“Chị thấy đấy, đồ ăn chị đem cho anh ta cuối cùng chẳng phải đều đã đổi thành nước tràn vào đầu chị rồi sao? Cũng không lỗ tí nào.”
Vu Thu Bình: ......
Hu hu hu, rốt cuộc cô bị khùng điên gì mà lại chạy đến trước mặt Sở Ngu kể chuyện để bị nghe chửi vậy.
Thấy Vu Thu Bình hình như càng trở nên chán nản, Sở Ngu nghĩ ngợi một hồi, quyết định kiếm chủ đề khác nói chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây