Vu Thu Bình thấy Sở Ngu định đi liền vội vàng giữ cô lại, cô ấy cắn môi nhìn vẻ mặt “Còn chuyện gì nữa à?” của Sở Ngu, cuối cùng do dự khẽ cất tiếng hỏi: “Tiểu Ngu, buổi chiều em có bận gì không, có thể trò chuyện với chị một lát được không?”
Sở Ngu bất lực nhìn trời.
Lại nữa rồi, cô cũng không biết tại sao, lẽ nào khí chất của cô còn chưa đủ xa cách, ngoại hình còn chưa đủ lạnh lùng hay sao? Cớ gì mà cứ hết người này đến người khác đến tìm cô trút bầu tâm sự vậy?
Cô thở dài cởi áo bông ra ngồi xuống giường, nghiêng người sang một bên, tìm một tư thế thoải mái nhất rồi khoát tay với Vu Thu Bình: “Nào, có chuyện gì thì chị cứ kể ra đi.”
Vu Thu Bình thấy cô ngồi xuống liền thở phào nhẹ nhõm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây