Cô đứng bên cửa, hai tay khoanh trước ngực, khẽ hất cằm hỏi: “Có việc gì không?”
Vương Tư Điềm bất giác bấu chặt tay, hít sâu một hơi rồi tỏ vẻ trấn tĩnh nói: “Tôi dẫn em trai đến nhận sai, thực sự xin lỗi, trước giờ nhà chúng tôi không hề biết chuyện Xuân Sinh bắt nạt Nhị Đản ở trường, nếu chúng tôi mà biết thì mẹ và bà nội tôi nhất định đã dạy bảo nó.”
Nói rồi cô ta đẩy Vương Xuân Sinh đang đứng bên cạnh ra: “Xin lỗi đi.”
Vương Xuân Sinh méo xệch, mặt mày ủ rũ đi đến trước mặt Sở Nhị Đản: “Xin lỗi Sở Giang Hà, tôi không nên xé sách của cậu, còn đánh cậu, tôi sai rồi, cậu có thể tha thứ cho tôi được không?”
Nhóc Nhị Đản không biết phải làm sao, nó bất giác nhìn sang chị mình, Sở Ngu nghiêng đầu: “Nhìn chị làm gì, chị đã nói rồi, có tha thứ hay không là chuyện của em, cứ làm theo suy nghĩ của mình đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây