Nhưng hiện tại, nhìn thấy người bắt nạt mình khóc lóc đến như vậy, cậu bé không khỏi có chút mềm lòng. Sở Nhị Đản vân vê góc áo của mình, thận trọng ngẩng đầu lên nhìn chị mình: “Chị, bỏ qua đi.”
Nói xong, cậu bé liền cúi đầu xuống, trong lòng lo lắng bất an, không biết tại sao nhưng cậu bé chắc chắn rằng chị gái sẽ không đồng ý với ý kiến của cậu bé.
Cậu bé biết chị làm những chuyện này là vì mình, vì vậy cậu bé càng thêm áy náy, nhưng trong lòng lại thực sự không nhẫn tâm trả thù lại.
Sở Ngu nhìn đỉnh đầu Sở Nhị Đản, vẻ mặt không rõ ràng, một lúc sau mới mở miệng: “Được rồi, sách có thể không xé, bây giờ em qua đó tát mỗi người một cái, chuyện này coi như xong.”
Sở Nhị Đản vội vàng khua tay: “Không, không, em thực sự không trách bọn họ.” Cậu bé trông có vẻ thực sự rất kháng cự, vừa từ chối vừa lùi về sau mấy bước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây