Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 50:

Chương Trước Chương Tiếp

Vương Tư Điềm vốn nghĩ rằng đây chỉ là một cơn ác mộng bình thường, nhưng những giấc mơ trong nhiều đêm liên tiếp sau đó đã thay đổi suy nghĩ của cô ta.

Cô ta lờ mờ cảm thấy rằng những giấc mơ này dường như là những cảnh tượng thật, như thể chúng đang nói cho cô ta biết chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.

Mà cuối cùng cô ta cũng đã nghĩ ra, tại sao mình lại cảm thấy người phụ nữ trong giấc mộng đầu tiên lại quen thuộc đến vậy.

Đó rõ ràng là dáng vẻ sau khi trưởng thành của Sở Ngu.

Buổi chiều, sau giờ nghỉ trưa, Sở Ngu lấy vở ra bắt đầu dạy chữ cho Sở Nhị Đản.

Là một người chị nói được làm được, bắt đầu từ ngày thứ hai báo danh đăng ký tiểu học cho Sở Nhị Đản, Sở Ngu đã sửa lịch trình hàng ngày thành sáng đi săn, chiều dạy học. Cô quyết không cho phép trong nhà xuất hiện kiểu thành tích 18 điểm đáng xấu hổ thứ hai.

Sở Giang Sơn không cần đi cắt cỏ heo, buổi sáng lại theo em gái lên núi đào được không ít rau dại, buổi chiều rảnh rỗi lại ngồi xem hai chị em một người học một người dạy, suy nghĩ một chút, anh ấy cũng lấy sách từ trong tủ ra.

Sở Ngu yêu cầu Sở Nhị Đản viết ra những thanh mẫu và vận mẫu đã học được một lượt, quay đầu lại thì nhìn thấy anh cả Sở đang nằm bò trên giường đất, cau mày cắn đầu bút, dáng vẻ nghĩ thế nào cũng không ra, cô nhất thời tò mò, lặng lẽ tiến sát lại.

Trước mặt anh cả Sở là một cuốn sách cũ nát, trông có vẻ giống sách giáo khoa, Sở Ngu nằm bò bên cạnh xem một lúc, phát hiện là sách toán, trang sách đang lật đến giảng về một số kiến thức hình học đơn giản.

Sở Giang Sơn đang nghiên cứu ví dụ mẫu, một lúc lâu sau mới chú ý đến Sở Ngu, anh ấy mất kiên nhẫn mà đẩy đẩy đầu của em gái phá gia chi tử: “Ngoan ngoãn mà dạy phiên âm chữ Hán của em đi, chạy đến chỗ anh làm phiền làm gì.”

Sở Ngu nhìn anh ấy với vẻ ghét bỏ: “Bây giờ em đang rất nghi ngờ, ngay cả 18 điểm kia của anh cũng không đáng tin, câu đơn giản như vậy mà không làm được.”

Sở Giang Sơn lấy tay bịt miệng cô lại, vô thức nhìn Sở Nhị Đản một cái, nhìn thấy cậu bé vẫn đang chăm chú viết, không để ý tới phía bên này, anh ấy lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Anh ấy mang theo vẻ mặt tức giận, lại phải thấp giọng nói: “Không phải nói là không nhắc đến chuyện này rồi sao, Nhị Đản còn ở bên cạnh đấy, em nghĩ anh không cần thể diện sao?”

Sở Ngu tỏ vẻ một lời khó nói hết, cô thực sự không rõ cho lắm, thể diện của 18 điểm có gì đáng cần chứ.

Cô chộp lấy quyển sách trước mặt Sở Giang Sơn, xé một tờ giấy trên quyển vở rồi vẽ hình trên sách ra, vẽ xong đường vẽ phụ, hoàn thành việc chứng minh, sau đó đập trước mặt anh cả Sở.

Sở Giang Sơn đang nhìn Sở Ngu viết, lúc này cầm lấy tờ giấy với vẻ không thể tin được, anh ấy cẩn thận đối chiếu đề mục với với định nghĩa trong sách, kinh ngạc phát hiện ra em gái mình hình như đã làm đúng rồi.

“Em, sao em lại biết... không phải, em học toán cấp 2 khi nào vậy, sao anh không biết.”

Đúng, nhất định là như vậy, em gái anh ấy nhất định là đã học qua trước rồi.

Sở Ngu nhún nhún vai: “Vừa nãy chẳng phải em cùng anh xem một lúc sao, học từ lúc đó đấy.”

Sở Giang Sơn sắp phát điên rồi, ngoài mặt anh ấy sững sờ, trong lòng thì ôm mặt gào thét.

Rất lâu sau mới lấy lại được lý trí của mình, anh ấy nuốt một ngụm nước bọt, khó khăn mở miệng nói: “Em gái, vừa rồi em đang đùa anh phải không, em ngoan ngoãn nói cho anh biết sự thật, chúng ta vẫn là anh em tốt.”

Tuy nhiên, những lời nói tiếp theo của Sở Ngu đã hoàn toàn phá vỡ tình anh em mong manh giữa bọn họ.

“Thứ đơn giản như vậy còn cần phải học trước sao?”

Sở Giang Sơn trầm mặc, anh ấy cúi đầu che mặt, không muốn nói chuyện.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)