Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 48:

Chương Trước Chương Tiếp

Lời này nửa thật nửa giả, bột dược có thật, nhưng là bột dược do cô tự mình bào chế.

Kiếp trước, cô học tây y, sau đó vì nghiên cứu một ca bệnh kết hợp đông tây y, cô đã dành rất nhiều tâm sức để học về đông y một cách có hệ thống, nhà của người mắc bệnh kia cũng có quyền thế, lại tìm về cho cô không ít phương thuốc cổ truyền, bột dược này chính là thứ cô đã lấy nguyên liệu ngay tại chỗ, sửa đổi dựa theo một trong những phương thuốc đó sau khi xuyên không đến đây.

Sở Giang Sơn lo lắng gật gật đầu, anh ấy vẫn không yên tâm, nhưng trong lòng rất rõ rằng một khi em gái anh ấy đã quyết định điều gì, nhất định sẽ không thay đổi.

Anh ấy chỉ đành âm thầm hạ quyết tâm, trước tiên đặt ra một mục tiêu nhỏ - tìm được việc làm sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở.

Hôm nay không phải là ngày đi bán thức ăn dân dã, Sở Ngu bắt được hai con gà lôi liền dừng lại.

Nhanh chóng buộc chặt chúng rồi bỏ vào trong sọt, đậy lại, cô đến sườn núi đón Sở Nhị Đản rồi ba anh em nhanh chóng xuống núi.

Đường xuống núi không chỉ có một đường, ngoại trừ con đường ở đầu nguồn suối mà Sở Ngu đã đi khi đi săn lần đầu, sau này cô luôn chọn con đường xuống núi gần nhất.

Dưới chân núi có một bãi đất trống, khi không có việc gì làm, trẻ con trong thôn đều đến đó chơi đùa, bình thường Sở Ngu xuống núi đúng giờ ăn cơm trưa, lúc đó bọn trẻ đều đã bị gọi về nhà ăn cơm rồi, vì vậy không thể gặp được.

Hôm nay xuống núi sớm, cách vài chục mét đã có thể nghe thấy tiếng cười đùa khúc khích.

Ba anh em tiến lại gần, mấy cô gái nhỏ nhìn sang như một phản xạ có điều kiện. Nguyên chủ vốn không quá thân thiết với bọn trẻ trong thôn, bây giờ đổi thành Sở Ngu lại càng không quen biết ai.

Cô không nhìn sang bên cạnh mà muốn tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt mãnh liệt nhìn chằm chằm vào cô.

Sở Ngu thuận theo tầm mắt mà nhìn qua, đó là một cô gái cao gầy, trạc tuổi cô, ánh mắt nhìn qua mang theo vẻ sợ hãi rõ ràng.

Sở Ngu nhướn mày: Ô, là một người quen hiếm có.

Cô gái này là Vương Tư Điềm, cháu gái nhỏ của nhà bí thư thôn, lúc nhỏ đã cầm đầu đám nhóc cô lập nguyên chủ, cũng không biết dây thần kinh nào bị chập mà từ nhỏ đã thích gây chuyện với nguyên chủ.

Lúc nhỏ cô ta vẫn luôn dựa vào uy danh của ông để dẫn đầu cô lập người khác, sau khi đi học đã thích ứng linh hoạt rồi, còn biết xây dựng mình thành một nhân vật cởi mở hào phóng, lúc này không còn thẳng thừng cô lập nguyên chủ nữa mà chuyển thành một người ghê tởm.

Mỗi lần nhìn thấy nguyên chủ đều thể hiện sự nhiệt tình, chân thành của mình, nguyên chủ không dính chiêu, chưa bao giờ để ý tới cô ta, cô gái này quay đầu lại liền làm ra vẻ ‘Sở Ngu ngược đãi tôi trăm ngàn lần, tôi thì đối xử với Sở Ngu như mối tình đầu’, đến nỗi người trong lớp đều cho rằng Nguyên chủ không dễ hòa hợp nên đều không dám nói chuyện với cô.

Sau này nguyên chủ nghỉ học, hai người cũng không gặp mặt nhau, nói ra thì đây là lần đầu tiên Sở Ngu gặp cô ta sau khi cô đến đây.

Có điều.

Sở Ngu híp mắt quan sát đánh giá, nhìn thấy người đối diện rõ ràng co rúm cả người lại. Trong chốc lát cô có chút hoài nghi, có phải mình mộng du lúc nửa đêm rồi đến nhà cô gái nhỏ này báo thù cho nguyên chủ không, nếu không ánh mắt này là ý gì vậy?

Với tính cách trước đây của cô gái này, không phải nhìn thấy cô liền chào hỏi nhiệt tình một phen sao? Sao vậy, muốn đổi kịch bản sao? Nhân vật được thiết lập thành một bông hoa trắng nhỏ đung đưa trong gió bị một nữ quỷ độc ác bắt nạt?

Hôm qua là Trương Tiểu Quyên gì đó, hôm nay lại là Vương Tư Điềm trước mặt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)