Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 46:

Chương Trước Chương Tiếp

Hơn nữa cô luôn cảm thấy Trương Tiểu Quyên này khiến người ta có một loại cảm giác kỳ quái, trên người cô ta có loại khí chất hơn người rất khó hiểu, nhất là ánh mắt của cô ta, Sở Ngu thấy trong ánh mắt đó không đơn thuần chỉ là thích, còn có sự tính toán không che giấu, cùng tự tin mù quáng buộc phải có trong tay.

Nhưng anh trai Sở có gì đáng để cô ta tính kế đây? Điều duy nhất Sở Ngu có thể nghĩ đến chỉ có số tiền trong tay cô, nhưng điều này cũng không thể giải thích rõ ràng, nếu không phải ngày đó cô có phần dại dột, ngay cả anh trai Sở chưa chắc đã phát hiện ra sự tồn tại của số tiền này, chứ đừng nói là một người bạn học bắc mấy cái cầu cũng không thân nổi như vậy.

Chắc chắn có chuyện gì đó mà cô không biết, nhưng Sở Ngu cũng không vội, dù sao anh trai Sở cũng không phải kẻ ngốc, sẽ không dễ dàng bị người ta lừa gạt, hơn nữa còn có cô ở đây, Trương Tiểu Quyên này dù có tính toán thế nào cũng không thể qua được tay cô.

Trương Tiểu Quyên cũng để bụng việc Sở Giang Sơn cứ thản nhiên rời đi nhưu vậy, sau đó cô ta cũng vội vàng trở về nhà, bây giờ suy nghĩ của cô ta vô cùng hỗn loạn, phải suy nghĩ thật kỹ xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Về đến nhà, ngồi ở trước bàn, Trương Tiểu Quyên cau chặt mày cắn ngón tay.

Tại sao em gái của Sở Giang Sơn vẫn còn sống? Còn em trai anh ta, không phải bị tự kỷ sao?

Trong đầu cô ta bây giờ là một mảnh hỗn loạn, chỉ có thể không ngừng tự hỏi rốt cuộc đã có vấn đề gì xảy ra.

“A, đúng rồi!”

Trương Tiểu Quyên vỗ bàn một cái thật mạnh.

Cô ta đột nhiên nghĩ ra một số chuyện!

Từ ngày khai giảng năm hai, Sở Giang Sơn đã không đến trường, mà hôm nay em gái anh ta vẫn sống tốt, điều này chứng tỏ từ ngày đó đến ngày khai giảng, trong vòng nửa tháng tới, cô ta nhất định sẽ xảy ra chuyện.

Về phần em trai Sở Giang Sơn, hôm nay thấy dáng vẻ ỷ lại chị gái như vậy, tình cảm giữa hai chị em nhất định rất tốt, nên thằng bé đó rất có thể đã chịu tổn thương nặng nề vì cái chết của chị gái, sau đó lúc đi học lại bị bắt nạt trong trường học, cuối cùng mắc chứng tự kỷ.

Phải, nhất định là như vậy, điều này có thể xảy ra.

Tự cho rằng bản thân đã đoán đúng nguyên nhân, Trương Tiểu Quyên thở phào nhẹ nhõm.

Cô ta ngồi lệch dựa vào lưng ghế, bỗng nhiên lại nhớ tới một chuyện.

Chuyện trước khi Sở Giang Sơn bỏ học cô ta đều dựa theo lời đồn mà phỏng đoán, vậy nếu biết thời gian em gái Sở Giang Sơn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô ta có nên nhắc nhở anh ấy không?

Nhưng cho dù nhắc nhở, anh ấy sẽ tin sao? Hơn nữa cô ta cũng chỉ biết em gái anh ta chết vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, còn chuyện ngoài ý muốn gì, cô ta cũng không biết rõ.

Ngoài ra, trong lòng Trương Tiểu Quyên còn một có ý nghĩ ác độc khác.

Cô ta sợ nếu mình nói cho Sở Giang Sơn, điều này sẽ thay đổi tương lai. Em gái Sở Giang Sơn không chết, vậy anh ta rất có thể sẽ không bỏ học, mà em trai của anh ta vẫn có người chăm sóc, cũng không mắc chứng tự kỷ.

Cứ như vậy, Sở Giang Sơn sẽ không nhanh chóng rời khỏi thôn Thanh Hà tới thành phố Kinh để tìm cách chữa bệnh cho em trai nữa, vậy sau này anh ta còn có thể đạt thành tựu như vậy không?

Nghĩ như vậy, cân bằng trong lòng Trương Tiểu Quyên dần dần nghiêng sang một bên, cô ta suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng đưa ra quyết định.

Mùa hè trời nhanh sáng, người cũng dậy sớm hơn, vào lúc 7 giờ khi Sở Ngu thức dậy tắm rửa, anh cả Sở đang gánh hai sọt cỏ heo, đẩy cửa sân đi vào.

Liền nhìn thấy nước mà Sở Ngu đã thuận tay rót ra cho anh ấy, rửa tay xong, anh cả Sở bước vào trong nhà chuẩn bị nấu ăn.

Trong nhà, Sở Nhị Đản cũng đã dậy, đang ngồi xổm trông ngọn lửa trước bếp lò.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)