Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 45:

Chương Trước Chương Tiếp

Nghĩ vậy, trong lòng Trương Tiểu Quyên dịu đi không ít, cô mím môi, lộ ra một nụ cười tươi mát ngượng ngùng: “Hai đứa trẻ này là họ hàng nhà anh sao? “

“Không phải, đây là em gái và em trai ruột của tôi.”

Cái gì!

Câu trả lời này khiến Trương Tiểu Quyên sốc đến không nói nên lời, nhưng chí ít cô ta cũng nhớ còn có người trước mặt đang nhìn chằm chằm, chỉ đành nắm chặt tay, cố gắng kiềm chế để không lộ ra sự khác thường trên mặt.

Cô nhìn chằm chằm hai đứa trẻ trước mặt, một tay cô gái lớn hơn đang ôm túi, khuôn mặt nhỏ nhắn không có biểu cảm gì, tuổi còn nhỏ nhưng dáng vẻ thoạt nhìn không dễ chọc.

Đứa bé trai nhỏ một chút đứng giữa anh trai và chị gái, một tay bị anh trai dắt, tay kia túm lấy góc áo chị gái, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hơi gầy yếu lộ ra đôi mắt to linh động chớp chớp, nhìn đã biết đây là một đứa bé rất thông minh.

Cô ta cau mày, lại nhìn về phía Sở Giang Sơn, quần áo sạch sẽ gọn gàng, sắc mặt tuy không thể gọi là hồng nhuận sáng bóng, nhưng cũng không có màu vàng khô héo của những người đói khát quanh năm, có vẻ hoàn toàn không giống những tin đồn lan truyền trên mạng sau này.

Nhưng làm sao có thể thế này được? Trí nhớ của cô ta về Sở Giang Sơn khi còn trẻ không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối không phải như bây giờ.

Sở Ngu vốn muốn xem câu chuyện tình yêu của anh trai Sở một chút, cuối cùng không hiểu sao câu chuyện lại biến thành cô gái rất có thể là đào hoa này chỉ tán gẫu hai câu với Sở Giang Sơn, sau đó liền đứng yên nhìn chằm chằm cô và Nhị Đản.

Có vấn đề gì à?

Cô có chút mất kiên nhẫn nhíu mày, vốn dĩ anh trai Sở luôn chú ý đến tình hình của em trai, em gái nên đã nhìn thấy động tác nhỏ của cô, anh ấy lại nhìn Trương Tiểu Quyên một cái, phát hiện người này vẫn duy trì dáng vẻ ngốc nghếch, đứng yên không biết đang suy nghĩ gì.

Sở Giang Sơn cũng không có tâm trạng trả lời, thẳng thừng chào cô ta: “Nếu không có việc gì thì chúng tôi đi trước, sắp trưa rồi, tôi còn phải về nhà ăn cơm.”

Nói xong, anh ấy dẫn em gái và em trai quay đầu rời đi.

Ba anh em đến tiệm may lấy quần áo tuần trước rồi đi về nhà, dọc đường đi Sở Ngu nắm bàn tay nhỏ bé của Sở Nhị Đản, không ngừng dùng ánh mắt châm chọc nhìn về phía Sở Giang Sơn.

Sở Giang Sơn vốn không muốn quan tâm đến ánh mắt châm chọc của cô, nhưng sau đó thật sự không chịu nổi nữa, anh ấy nắm chặt cái túi trên tay, bất đắc dĩ nhìn về phía Sở Ngu: “Em nhìn gì?”

Sở Ngu lộ ra một nụ cười xấu xa: “Dáng người vừa gầy vừa cao như gậy trúc này của anh làm sao có thể khiến người ta thích.” Nói xong còn chậc một tiếng: “Cô gái đó thật bất hạnh, tuổi còn trẻ mà đã bị mù.”

Mặt Sở Giang Sơn hơi đỏ lên, sau đó dần đỏ bừng bừng, anh ấy giận dữ nói: “Ôi, một cô nhóc con như em thì biết cái gì, anh đây chỉ được coi là hơi gầy thôi. Còn nữa, ai nói với em rằng cô ta thích anh, trẻ con trẻ mỏ đừng nói bậy, bọn anh còn không nói nổi với nhau hai câu, làm sao lại xảy ra chuyện vớ vẩn đó được.”

Sở Ngu trêu đùa ông anh trai tức đến xù lông xong liền mặc kệ, bây giờ cô có chút tò mò về Trương Tiểu Quyên kia, dựa theo lời anh trai nói, vị bạn học này vừa rồi đã tỏ ra thân thiết một cách quá đáng.

Lời vừa rồi cô châm chọc anh trai Sở cũng không phải đơn giản là nói linh tinh, đừng nhìn Sở Giang Sơn bây giờ thân hình cao gầy tuấn tú, lúc Sở Ngu vừa xuyên qua, ba anh em nhà này gầy đến mức chỉ còn da bọc xương

Mấy hôm nay chỉ là ăn uống đầy đủ hơn một chút, Trương Tiểu Quyên cũng không đến mức vừa gặp đã đột nhiên yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Nếu không, chỉ dựa vào ngoại hình lúc trước của anh trai Sở, lại với tính cách bộc trực, thẳng nam ngàn năm như vậy, phải nghĩ quẩn thế nào mới có thể thích anh ấy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)