Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 44:

Chương Trước Chương Tiếp

Nó đang cảm thấy buồn cười, bỗng nhiên lại nhớ tới việc mình và anh trai thường bị người ta bảo vừa nhìn đã biết là anh em ruột, trong nháy mắt Lưu Ngọc Phân lâm vào tự kỷ sâu sắc.

Sở Ngu cầm sổ hộ khẩu, mặc kệ ánh mắt ăn thịt người của Triệu Tú Liên phía sau, cô thong dong ra cửa trở về phòng. Sau khi cất sổ hộ khẩu xong, lại lấy quần áo thay, ôm chậu vào phòng, tắm tắm rửa.

Lúc Sở Giang Sơn dẫn em trai về, Sở Ngu đã tắm rửa xong. Anh trai Sở nhìn mặt đất khô ráo sạch sẽ, vẻ mặt khó hiểu.

“Em tắm chưa thế, sao anh thấy mặt đất không ướt chút nào.”

Sở Ngu hừ hừ một tiếng, giọng điệu khinh thường: “Lộn xộn bừa bộn như anh làm sao hiểu được người sạch sẽ gọn gàng là thế nào, lúc nào người ta cũng duy trì sự ngăn nắp hết .”

Anh trai Sở:....

Tại sao vậy, anh đã làm gì sai, tại sao phải đối xử với anh như vậy? (╬ ̄ ̄)

Ngày hôm sau, sau khi ăn xong bữa sáng, Sở Ngu cùng Sở Nhị Đản và người sống chết không chịu đi theo - anh trai Sở, ba người cùng nhau xuất phát đến trường tiểu học. Ba người đến nơi mới phát hiện ra họ may mắn thế nào.

Trong thời gian nghỉ học, ngoại trừ người gác cổng, mỗi ngày nhà trường đều cử một giáo viên tới trường để quản lý, hôm nay tình cờ đến lượt một giáo viên chuyên phụ trách mảng tuyển sinh, thấy bọn họ đến nhập học liền lập tức đăng ký, hoàn tất thủ tục, chỉ cần bọn họ nộp đầy đủ học phí vào thời điểm khai giảng là được. Thật may mắn, nếu hôm nay ba anh em họ gặp được thầy cô giáo khác, chuyến đi hôm nay coi như uổng công.

Sau khi báo danh, bọn họ cũng không vội vã về luôn, Sở Nhị Đản lớn như vậy, trừ lần trước được vào thành phố một lần, nhóc chưa từng ra khỏi thôn Thanh Hà. Anh trai Sở nhìn dáng vẻ em trai trông mong như chưa từng thấy thế giới bên ngoài bèn mềm lòng, thấy thời gian còn sớm, anh ấy quyết định dẫn em gái, em trai đi dạo một vòng.

Thị trấn được chia thành từng khu vực để hình thành các khu vực kinh tế, nhưng trên thực tế, ngoài việc mua sắm thuận tiện hơn, cấu trúc tổng thể của nó không có nhiều sự khác biệt so với thôn xóm. Đi một lát, Sở Ngu thấy chán, cô bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài.

Đúng lúc này, bỗng nhiên âm thanh có phần nghi hoặc truyền đến từ phía sau:

“Sở Giang Sơn?”

Ba anh em không hẹn mà cùng xoay người nhìn lại, một thiếu nữ thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp đang kinh ngạc nhìn bọn họ.

Sở Giang Sơn nhìn người này, hơi nhíu mày: “Cô là... Trương Lệ Quyên?”

Trên mặt thiếu nữ bỗng chốc hiện lên vẻ xấu hổ, cô bĩu môi, nhẹ nhàng dậm chân: “Gì mà Trương Lệ Quyên, tôi tên là Trương Tiểu Quyên. Sao anh lại như vậy, kỳ nghỉ còn chưa kết thúc, ngay cả bạn học cũng không nhận ra.”

Giọng điệu của cô ta mang theo vài phần trách cứ, cố ý kết hợp với giọng nói dễ nghe, nghe như đang làm nũng vậy.

Sở Ngu vốn đang rất nhàm chán lại nhìn thấy cảnh này, tinh thần hóng hớt lập tức nổi lên.

Ồ, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Thẳng nam Sở Giang Sơn đương nhiên nghe không ra ý tứ trong giọng nói thiếu nữ, anh ấy có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Thành thật xin lỗi, tôi và cô không thân lắm, có chuyện gì không?”

Có chuyện gì thì mau nói đi, cũng sắp trưa rồi, nếu không cô em gái phá của kia của anh lại yêu cầu phải vào nhà hàng ăn cơm đó.

Trương Tiểu Quyên bị anh chặn họng, trong chốc lát không biết nên nói gì, trong lòng cũng có chút tức giận. Cô xinh đẹp như vậy, từ nhỏ đến lớn, cho dù sau này có kết hôn đi chăng nữa vẫn luôn được người ta cưng chiều, dỗ dành, chưa có ai làm cô mất mặt như vậy.

Cô lặng lẽ cắn răng, âm thầm an ủi mình: Quên đi, con trai tuổi này đều có tính cách bộc trực thẳng thắn, không nên nói ẩn ý gì đó với bọn họ, hơn nữa anh ấy có tương lai vô cùng sáng lạn, tuy bây giờ còn nhỏ, nhưng chắc chắn sẽ không dễ xiêu lòng chỉ vì vài lời ngon ngọt đâu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)