Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 38:

Chương Trước Chương Tiếp

Lời nói vừa dứt, ánh mắt anh ta đã quét tới cái sọt bên chân Sở Ngu, hơi nhíu mày, có chút suy tư nói: “Điều này thì… chỗ của tôi đúng là có mua, nhưng chỉ mua những vật sống và đồ khô, những con chết rồi, cho dù là vừa giết cũng không được.”

“Được, tôi biết rồi, vậy chỗ anh mua với giá như thế nào?”

Sấu Hầu Nhân nghe cô nói như vậy thở phào nhẹ nhõm, trong lòng nghĩ xem bộ dáng này của cô ấy hẳn là có đồ cần thiết, lập tức cổ phấn khích trong lòng lại tăng lên: “Cô có bao nhiêu, tôi muốn xem trước một chút, nếu tốt tôi nhất định sẽ trả cho cô giá cả phải chăng nhất, đảm bảo không chiếm của cô nửa phần tiện nghi.”

Sở Ngu mở giỏ ra, ý bảo anh ta nhìn vào trong.

Bây giờ là đầu tháng tám, là thời điểm trong rừng có nhiều sinh vật nhất, cho dù là gà hay thỏ đều rất to, Sở Ngu chép miệng, buộc chặt lại cánh và chân của hai con gà, tránh để chúng nó lộn xộn, thỏ con nhát gan không cần quan tâm, ngoan ngoãn nằm im trong giỏ.

Người đàn ông xách cánh gà rừng lên, lông vũ tươi sáng, hai mắt hữu thần, làm cho người ta cảm thấy có sức sống bừng bừng.

Anh ta lấy con mồi ra xem qua, lập tức đồng ý mua lại tất, sau khi trả tiền xong còn có chút tiếc nuối nói với Sở Ngu: “Chắc đây là do trong nhà cô bắt đúng không, nhà cô có phải gần núi không? Hay là cô về nhà thương lượng với người nhà xem, sau này bắt thêm nhiều một chút hoặc là giao hàng với thời gian cố định cho tôi cũng được.”

“Cô yên tâm, giá cả chắc chắn không thấp, cô xem, hai chúng ta làm ăn hai lần rồi, có lần nào là tôi lừa cô không?”

Sở Ngu nghe lời anh ta nói cũng không suy nghĩ nhiều liền đồng ý, cô thấy tuy thanh niên này có chút lươn lẹo, nhưng nhân phẩm cũng không tệ, nếu cô có người mua cố định, có thể tránh gặp phải không ít phiền phức về sau.

“Được, sau này khoảng ba ngày tôi sẽ tới một lần, anh muốn mua gì trên núi hay thứ gì khác cũng có thể nói với tôi, tạm thời những con mồi lớn tôi không bán cho anh được, trừ khi anh có thể tìm được người đến chân núi lấy trực tiếp rồi đem đi, không để cho người ta nhìn thấy. Những thứ anh yêu cầu tôi sẽ cố gắng tìm bằng được cho anh.”

“Được được được, trên núi gần đây đều là đồ tốt, chúng tôi không có kinh nghiệm nên cũng không dám mạo hiểm. Nếu cô có thể tìm được nhân sâm, linh chi hoặc thảo dược tốt hơn một chút đều có thể bán, tôi mua hết.” Anh ta quả thực vui mừng khôn xiết, làm ăn buôn bán bấy lâu nay, không riêng gì nhập hàng về khu vực, anh ta còn đem thứ đặc sản tốt của địa phương bán ra bên ngoài.

Thành phố An nổi danh nhất là những thứ quý hiếm trên núi, đáng tiếc núi đều nằm trong thôn, bọn họ cũng không dễ vào, hơn nữa tận trong núi không phải ai cũng có thể đi, ngay cả thợ săn giàu kinh nghiệm, nếu không cẩn thận cũng có thể xảy ra chuyện.

Lần này thật vất vả mới có được cơ hội quý báu này, anh ta không thể buông tha. Sấu Hầu Nhân cũng thông minh, cũng không hỏi vì sao mỗi lần đều do một đứa trẻ như Sở Ngu mang đến, người lớn nhà cô ở đâu? Tình huống này rất khó nói, tốt nhất là không nên hỏi nhiều làm gì, anh ta chỉ cần lấy được đồ mình cần.

Hai người thương lượng chi tiết, nghe nói Sở Ngu muốn mua thịt lợn, Sấu Hầu Nhân lập tức đem miếng thịt buổi sáng anh ta có đưa cho cô, còn tỏ vẻ vô cùng hào phóng, nói sau này nếu cô muốn ăn thịt, cứ trực tiếp nói với anh ta, anh ta quen người ở trang trại nuôi lợn, có thể đặt trước được.

Sở Ngu gói thịt lại rồi bỏ vào giỏ, mọi chuyện đã bàn bạc kỹ càng, cũng không ở trong thành phố thêm, cô lên xe trở về nhà luôn. Vừa xuống xe lại mua một ít giấy, bút, sổ sách ở trang trại rồi mới về nhà.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)