Lại một tuần trôi qua, người bị thương và bác sĩ của cả bệnh viện đại khái cũng đã sắp xếp xong, cuối cùng Sở Ngu cũng đến lúc rời đi rồi, buổi tối lúc cùng nhau ăn cơm, cô nói chuyện này với Hạ Trầm rồi.
Tay của Hạ Trầm dừng lại một chút, không biểu cảm gì mà gật đầu. Anh đã quen với việc kiềm chế cảm xúc, bây giờ tuy rằng đã đỡ hơn nhiều, nhưng mà đại đa số vẫn là không thích biểu hiện ra ngoài, Sở Ngu nhìn anh một cái, chống cằm thở dài.
“Sao vậy?” Hạ Trầm hỏi.
“Em đột nhiên phát hiện, đàn ông quả nhiên đều là đồ móng heo, lúc theo đuổi thì nói cái gì, em là một phần trong cuộc đời tôi, lúc theo đuổi được rồi, ngay cả biết em sắp đi rồi mà cũng không có chút phản ứng.”
“Khụ, khụ khụ khụ.” Hạ Trầm ăn một ngụm cơm bị sặc ngay cổ họng, ho đến mức mà nước mắt sắp chảy ra rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây