So với chuyện sinh tử, một cánh tay có là cái gì chứ?”
Sở Ngu không nói nữa, cô biết rõ, lời này của Tô Nhạc và những lời trước đó đều là nói cho cô nghe, không phải chỉ là nói cho bản thân nghe. Cô ấy đã có quyết định, không cần người khác can thiệp quá nhiều.
Buổi tối Hạ Trầm vẫn giống như thường ngày đến đón cô về nhà, hai người yên lặng trở về nhà, ăn cơm tối, cho đến khi Hạ Trầm rửa xong bát rồi, lau sạch tay, không nói lời nào lúc chuẩn bị rời đi, Sở Ngu mới bất đắc dĩ thở dài, hỏi: “Rốt cuộc anh muốn giận đến lúc nào nữa?”
Rõ ràng là người này tức giận với cô, cô còn chưa tức giận, anh sao có thể ngày nào cũng như vậy, đen mặt với cô?
Hạ Trầm mím môi, vẫn là cúi đầu muốn rời đi, Sở Ngu khoanh hai tay lại ở trước ngực, quát một tiếng: “Đứng lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây