Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 32:

Chương Trước Chương Tiếp

Sở Ngu lại không có chút lòng đồng cảm gì hết, thậm chí còn rất là ghét bỏ bĩu môi: “Chậc chậc, nếu hôm nay cô mà chết thì chắc chắn không phải chết đuối mà là do ngu quá nên mới chết đấy.”

Hiện tại trên khuôn mặt chàng trai kia vừa trắng lại vừa xanh, môi run lên hai cái, khóe miệng một ra một nụ cười thật thật giả giả: “Cô gái nhỏ này, không phải… Vừa nãy chúng tôi…”

“Được rồi, cô ta ngốc, cậu còn tưởng rằng mình thông minh lắm chắc? Đẩy người ta vào trong nước, vận may tốt thì không sao chứ nếu mà xui xẻo là đã chết đuối rồi, chưa đến 10 phút là có thể trôi xuống hạ nguồn rồi những người đang làm việc sẽ nhìn thấy. Thế nào? Cậu tưởng rằng cậu có thể chạy được chắc. Tôi thật sự phải nói nếu đã ngu thì đừng có mà làm chuyện xấu.”

Sở Ngu càng chẳng nói được lời nào tốt đẹp với chàng trai kia, trào phúng một phát rồi bắt đầu liên tục xem thường người ta, nói đến mức sắc mặt chàng trai kia xanh mét.

Nói xong cũng chẳng thèm quan tâm đến phản ứng của hai người, nhấc chân tiếp tục bước về nhà.

“Chờ một chút.” Chàng trai thấy cô sắp đi, không rảnh lo có khó chịu hay không, mở miệng muốn gọi cô quay lại.

Sở Ngu lại không để ý tới câu ta, đi thẳng.

Chàng trai thấy cô chẳng thèm để ý chút nào, khẽ cắn môi rồi vọt tới trước mặt Sở Ngu ngăn cô lại.

“Cô không thể đi.”

Sở Ngu ngẩng đầu nhìn người đang chặn trước mặt cô, trong lòng cảm thấy vô cùng mất kiên nhẫn.

Để tránh gà rừng bị quáng, cô đã thẳng tay giết chết ở trên núi, hiện tại thời tiết nóng, nếu không nhanh chóng về nhổ lông xử lý, một lúc nữa sẽ bốc mùi, hỏng mất cả con gà ngon.

Nhưng hết lần này tới lần khác, luôn có một kẻ ngốc chắc chắn phải chặn đường ở đây, bọn họ có liên quan gì đến cô chứ.

Được rồi, không phải không muốn để cô đi sao, cô cam đoan lát nữa chính hắn ta sẽ phải cầu xin cô đi đi, hừ, có cầu xin thế nào cô cũng không đi.

Sở Ngu kiên quyết dừng lại, đặt cái sọt xuống, đứng thẳng người, dùng ánh mắt như đang nhìn một người thiểu năng trí tuệ mà nhìn người đàn ông đối diện: “Có chuyện gì?”

Người đàn ông đang chặn trước mặt cô có vẻ khá hoảng loạn, không chú ý đến biểu hiện của cô, chỉ hấp tấp hỏi: “Cô vừa nhìn thấy gì rồi?”

Sở Ngu cười châm chọc: “Anh đoán xem?”

Hiện tại đầu óc người đàn ông rất rối loạn, vừa rồi đầu óc hắn nóng lên mới đẩy người ta, không ngờ lại đẩy người rơi xuống nước, càng không ngờ xui xẻo lại bị cô bé trước mắt này nhìn thấy, hắn nắm chặt bàn tay, buộc bản thân phải trấn tĩnh lại, nói: “Con nhóc kia, cô nhớ kỹ cho tôi, hôm nay cô chưa từng nhìn thấy tôi. Nếu ai đó hỏi ngày hôm nay thế nào, cô phải nói rằng chỉ nhìn thấy một người trượt chân rơi xuống nước, không nhìn thấy ai khác cũng như việc gì khác, biết chưa!”

Nói đến đây, đầu óc hắn ta tỉnh táo vài phần, ánh nhìn Sở Ngu mang theo vài phần uy hiếp: “Tôi biết cô, con gái thứ hai nhà Sở Lập Nghiệp, mẹ ruột bỏ lại anh em mấy người đi mất, nếu cô không nghe lời tôi, tôi sẽ đi tìm mẹ kế của cô, cô nên biết, để đối phó với một đứa trẻ như cô, tôi có nhiều cách lắm.”

“Ồ, vậy anh thật tuyệt vời.” Sắc mặt Sở Ngu không chút thay đổi, thậm chí còn tỏ vẻ muốn bật cười.

Đòi đi tìm mẹ kế, sao không tìm cả lão già kia nữa đi.

Người đàn ông nghe không rõ ý đồ trong lời nói của Sở Ngu, nhưng cũng cảm giác được Sở Ngu không thèm quan tâm đến lời uy hiếp của hắn. Cảm giác tức giận và hoảng loạn đan xen, suy nghĩ độc ác bùng lên trong đầu hắn, người đàn ông vươn tay về phía Sở Ngu, muốn túm lấy cô.

“Cẩn thận!”

Sau khi ngoi lên được, cô gái bị người đàn ông đẩy rơi xuống nước kia vẫn ngồi xổm ở bên bờ ngẩn người .

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)