Cô ấy hỏi xong mới thoáng nhìn Sở Ngu đang chờ ở phía sau, sắc mặt trong nháy mắt biến thành hiểu rõ, vội vàng cười trêu ghẹo nói: “Chị nói mà, chú làm sao mà tự nhiên lại muốn nấu cơm, hóa ra là có người tới thăm, công tác giữ bí mật làm rất tốt đấy. Tiểu Hạ không phải chứ chị nói chú này, chỗ chúng ta nguy hiểm biết bao, sao có thể để cho một cô gái nhỏ một mình đến đây được.”
Hạ Trầm bất đắc dĩ ngắt lời cô ấy: “Được rồi, chị dâu, mau cho em mượn đồ ăn đi, hai chúng em vẫn đang đói.”
“Trễ như vậy rồi mới đến mượn, mấy đứa nhóc trẻ tuổi các chú chính là không đáng tin cậy.” Người phụ nữ kia bị ngắt lời cũng không tức giận, chỉ là lại lẩm bẩm một câu mới vào phòng lấy đồ.
Tuy rằng ngoài miệng cô ấy không tha cho người khác, nhưng người không hề keo kiệt, không chỉ cầm rau và gạo, còn cầm mấy quả trứng gà và một miếng thịt nhỏ, thậm chí dầu muối các loại gia vị đều bỏ vào một ít, cùng nhau đặt trong giỏ đưa cho Hạ Trầm, lại dặn dò: “Cũng không biết nhà chú thiếu cái gì nên chị lấy mỗi thứ một chút, ngày mai nếu các em không rảnh mua đồ ăn, cứ đến nhà chị dâu lấy nhé.”
Hạ Trầm cười nói lời cảm ơn với cô ấy, lại bước nhanh trở về bên người Sở Ngu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây