Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 31:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhắc đến cũng thấy xui xẻo, lần đầu tiên nguyên chủ vào núi vì không có kinh nghiệm ứng đối, hoang mang lúng túng trượt chân rơi xuống dưới nước, nếu không thì với bản lĩnh của cô ấy tuy không thể chế phục được lợn rừng nhưng chạy trốn thì không thành vấn đề.

Tính cách của bản thân Sở Ngu chính là vô cùng bình tĩnh, bây giờ nhận thêm được kinh nghiệm của nguyên chủ nên cũng không cần lo về vấn đề an toàn. Cô cầm lấy dụng cụ đi săn ông Lưu để lại trực tiếp tiến vào sâu trong núi.

Tài nguyên trong núi của thành phố An thật sự rất phong phú, các loại trái cây đặc sản vùng núi, càng đi càng có thể dễ dàng thấy được. Sở Ngu thuận tay hái hai trái dâu tây dại nhét vào trong miệng.

Shh, vị chua chiếm nhiều hơn vị ngọt nhưng mùi dâu tây rất đậm, lấy về làm sốt dâu tây thì quá hợp.

Cô tìm được vị trí thích hợp, có chút không được thành thạo lắm mà bố trí bẫy, sau đó đi đến cái cây bên cạnh hố cô nhìn thấy lúc đi qua rồi ngồi xuống.

Còn về phần săn thú thì cứ xem vận may đi. Dù sao bẫy cũng đã bày ra xong rồi.

Trên núi gió lớn cây nhiều, râm mát thoải mái, không giống dưới chân núi phải phơi nắng nhiều. Sở Ngu dựa vào cây, gió hiu hiu thổi, mơ mơ màng màng ngủ mất.

Chờ đến khi lại tỉnh lại thì đã là buổi chiều rồi. Sở Ngu đứng lên duỗi người, đi đến cạnh bẫy xem xét.

Úi! Được mùa rồi.

Một con gà rừng, hai con thỏ, Sở Ngu không ngờ đến cô lại may mắn như vậy.

Cô môt dao chém chết con gà rồi bỏ vào sọt chung với thỏ, sau đó cô hái vài miếng lá sen to trên mặt hồ lại, nhìn một chút ước chừng đã không còn vấn đề gì mới đi xuống núi.

Bởi vì trong sọt có đồ nên cô để hết công cụ săn thú lại nhà của ông Lưu, sau đó cố ý chọn một còn đường nhỏ hẻo lánh để xuống núi.

Trên núi Thanh Hà có một con suối, sau đó bị người trong thôn dẫn xuống dưới, vòng quanh chân núi hình thành một con sông nhỏ.

Sở Ngu đi theo con đường nhỏ nối thẳng xuống đầu nguồn con sông nhỏ dưới chân núi, con đường này cách nơi làm việc khá xa, vào giờ gần như là không có người nào đi qua hết.

Cô một tay cầm liềm, một tay đặt trên cái sọt sau lưng, rì rì bước đi rất là nhàn nhã tự đắc.

Lúc dần đến chân núi Sở Ngu bỗng nhiên nghe thấy tiếng đồ vật rơi xuống nước “Bùm” một cái. Người bình thường nếu gặp phải tình huống này, có thể sẽ cảm thấy kỳ lạ mà chạy nhanh qua xem.

Nhưng bác sĩ Sở là người nào chứ? Là một nữ ma đầu máu lạnh vô tình, cô đến mày cũng chẳng nhăn lấy một cái, tiếp tục duy trì tốc độ chậm rì rì mà đi, chẳng có chút lòng hiếu kỳ nào.

Nhưng rất nhiều chuyện không phải cứ tránh là có thể qua được. Vốn Sở Ngu đã đi gần đến chân núi, chỉ cần hơi nhìn qua một chút về hướng bên này là có thể phát hiện ra cô.

Mà đúng là thật sự có người nhìn qua, Sở Ngu lại trùng hợp ngẩng đầu lên, ánh măt không chút để ý chạm vào một ánh mắt có vẻ hơi hoảng hốt. Cô không để ý dời tầm mắt đi trước, nhưng hành động này trong mắt người nào đó lại biến thành chột dạ.

Sắc mặt của chàng trai có ánh mắt hoảng loạn kia lập tức trắng bệch, vẻ mặt thay đổi liên tục, cậu lộ ra một nụ cười cứng đờ mở miệng nói: “Cô gái nhỏ, vừa nãy em đi từ trên núi xuống đúng không?”

Sở Ngu vốn không muốn để ý đến cậu ta nhưng thấy dáng vẻ này của cậu ta bỗng nhiên cảm thấy có chút thú vị. Cô hơi quay qua bên cạnh gọi về phía sau lưng chàng trai: “Này, cái người đằng kia, đừng có ở đó mò mẫm nghịch nước nữa, nhanh đứng lên đi, nước sông còn không đến bắp chân tôi, cậu ở đó luyện bơi chó đấy à?”

Bọt nước trong sông lập tức yên tĩnh lại, ngay sau đó có một cô gái đứng lên.

Cô gái kia rất nhỏ nhắn xinh xắn, quần áo trên người đầy các miếng vá. Lúc này cô ấy ướt đẫm đứng trong nước có vẻ hết sức đáng thương.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)