Âm thanh của cô vẫn luôn rất điềm tĩnh, nhưng lúc này nghe vào tai Sở Giang Sơn lại giống như bông tuyết mùa đông được ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu rọi, hóa thành một vũng nước trong vắt.
Anh ấy bỗng nhiên nhớ tới trước kia khi ở cửa phòng giải phẫu, cô gái bị mình nắm chặt tay, cô nói: Anh trai, sau khi giải phẫu thành công, chúng ta đi du lịch đi.
Đôi mắt Sở Giang Sơn đỏ lên, đột nhiên cúi đầu, ồm ồm nói: “Được, anh đã biết.”
Đơn giản như vậy? Sở ngu nhướng lông mày, hơi khó tin.
Người bên cạnh cô thế nhưng một câu lải nhải cũng không có, là cô điếc hay là anh ấy điên rồi?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây