Chú Từ quả thực đã bị mẹ rèn cho hình thành phản xạ có điều kiện luôn rồi, hãy nhìn động tác dứt khoát và gọn gàng này của ông ấy mà xem.
Từ Chấn Đông quay đầu lại, nhìn thấy người tới là Sở Ngu thì thoáng sửng sốt một chút, ngay sau đó ông thở phào nhẹ nhõm: “Ôi, làm chú sợ chết khiếp.”
Ông ấy nghĩ rồi bật cười: “Chú nhớ lại lúc mẹ con vừa bắt chú bỏ thuốc, các con đều làm tai mắt cho bà ấy cả. Nhất là thằng khốn nạn Từ Vệ Đức kia, mỗi lần chú mắng nó xong là chưa đến hai ngày sau nó đã bắt được quả tang chú đang hút thuốc, cái thằng tinh như khỉ ấy.”
Ông ấy nói xong lại im lặng, trong phòng không bật đèn, Sở Ngu không nhìn rõ vẻ mặt của ông ấy cho lắm nhưng cô có thể cảm nhận được sự cố kìm nén toát ra từ người ông ấy ngay lúc này.
Sở Ngu ngồi xuống một bên, cất tiếng hỏi: “Chú Từ, chú có hối hận không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây