Anh trai Sở giật giật ống tay áo của Sở Ngu, nhỏ giọng hỏi: “Hay là chúng ta...khoan hãy vào nhà?” Nói xong anh ấy lại lắc đầu không biết phải làm sao, hình như không vào nhà thì cũng không ổn cho lắm.
Không lẻ cứ đứng ngây ngốc ở bên ngoài như thế này? Muộn như vậy rồi còn không về nhà, một lát nữa mẹ Thẩm chắc chắn sẽ rất lo lắng.
Song không đợi anh ấy kịp nghĩ ra ý tưởng khác, Sở Ngu đã đẩy cửa bước vào, anh trai Sở kêu lên một tiếng, thấy không thể ngăn cô lại được nữa chỉ đành đi theo cô vào nhà.
Trái với những gì cô tưởng tượng, Sở Ngu nghĩ rằng mình sẽ nhìn thấy cảnh cha dượng ôm đầu ngồi thu lu vào một góc, dùng vẻ mặt lấy lòng cầu xin mẹ Thẩm tha thứ, không ngờ ông ấy vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh đứng ở giữa phòng khách, để mặc cho Mẹ Thẩm ném đồ đạc lung tung lên người mình mà không nói một lời gì.
Còn mẹ Thẩm thì hai mắt ngấn lệ, vẻ mặt vừa tức giận vừa buồn bã đang nằm dài ra ghế sô pha như mất hết sức lực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây