Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 28:

Chương Trước Chương Tiếp

Nước sốt đậm đà đặc sánh bao đều lấy từng miếng sườn, mùi vị dấm chua cùng với đường ngọt hòa quyện vào nhau, dung hợp lại thành một loại mùi hương đậm đà khiến người ta phải chảy nước miếng.

Trong nhà không có đồ ăn, Sở Ngu đành phải dạy anh cả Sở làm sườn xào chua ngọt, lúc đun đường không khống chế tốt nhiệt độ. Sở Ngu cũng đã không nấu cơm hơn 10 năm rồi, tuy cô vẫn nhớ kỹ hết các bước nấu món ăn nhưng khả năng nấu lại không tốt lắm.

May là tuy anh cả Sở cũng chẳng có kinh nghiệm gì nhưng hai cái gà mờ lại chó ngáp phải ruồi may mắn làm thành công.

Sở Giang Sơn bưng đồ ăn, còn Sở Ngu bê nồi cơm đã nấu xong từ trước, Sở Nhị Đản cầm bát đũa của ba người. Ba anh em dọn cơm xong đều gấp không chờ nổi bắt đầu ăn.

Bên này ba anh em đang ăn cơm còn bên ngoài đúng lúc Triệu Tú Liên vừa tan làm về, còn chưa bước vào cổng sân, vẫn cách một khoảng mà đã ngửi được mùi thịt.

Cuộc sống của nhà họ Sở ở trong thôn cũng được coi như là rất tốt rồi nhưng không phải lúc nào cũng có thể được ăn thịt. Khi Triệu Tú Liên ngửi được mùi vẫn không có cảm giác gì quá lớn, nhiều lắm là ghen trong lòng hai câu.

Còn chưa đến tết mà không biết nhà ai ở đó rảnh rỗi đi khoe giàu nữa.

Kết quả là phát hiện ra càng đến gần nhà, mùi hương kìa càng nồng hơn, lúc này trong lòng bà ta nảy sinh ra một loại dự cảm chẳng lành.

Lúc đi vào cổng sân, thật ra mùi vị kia đã không còn rõ như vừa rồi nữa nhưng trong lòng Triệu Tú Liên vẫn không nhịn được mà còn nghi vấn. Bà ta nhìn thoáng qua cửa phòng mở rộng của ba anh em, chần chờ một chút.

Lúc này Lưu Ngọc Phân nhìn thấy mẹ nó đã trở lại, nhanh chóng chạy ra, đến bên cạnh Triệu Tú Liên: “Mẹ, mấy người anh cả tệ quá đi mất, trộm nấu thịt ăn trong phòng, chẳng nghĩ gì đến mẹ với ba cả.”

Triệu Tú Liên vừa nghe thấy lời này lửa giận bùng lên, ba tên nhãi kia thế mà lại lén trộm đi mua thịt ăn, không cần nghĩ cũng biết, nhất định là dùng tiền trộm được của bà ta rồi.

Ba đứa nhãi ranh có mẹ sinh không có mẹ dạy nãy, ăn của bà ta dùng của bà ta, thế mà ngay cả chút thịt cũng lén lút giấu ăn một mình.

Lúc này bà ta đã hoàn toàn mất trí nhớ có chọn lọc, tất cả tiền đó đều là phí nuôi dưỡng mà mẹ của ba anh em để lại, theo lý thì số tiền đó chẳng có chút dính dáng gì tới bà ta cả.

Triệu Tú Liên cắn chặt răng, nghĩ đến lời Sở Ngu nói ngày đó, cuối cùng vẫn là không cam lòng cứ như vậy mà để lại tiền cho ba tên nhãi ranh kia. Bà ta đảo mắt, bỗng nhiên nghĩ được một cách.

Bà ta không lấy lại được số tiền này về thì vẫn còn bà nội của bọn nhãi kia nữa mà. Bà lão chết tiệt kia cũng không phải đèn cạn dầu, nếu biết trong tay ba đứa nhóc này có một số tiền lớn như vậy, nhất định sẽ tới cửa làm ầm lên cho mà xem.

Bà ta không tin con ranh chết tiệt kia dám đánh cả người già, chỉ cần số tiền kia vào tay bà cụ, bà ta sẽ có cách lấy lại được.

Nghĩ vậy cơn giận trong lòng Triệu Tú Liên đã nguôi đi rất nhiều. Bà ta vươn tay sờ sờ đầu con gái: “Không có việc gì đâu, chờ thêm mấy ngày nữa chúng ta cũng ăn thịt.”

Trong lòng Lưu Ngọc Phân có chút thất vọng nhưng trên mặt vẫn giả bộ ngoan ngoãn, gật gật đầu đi theo mẹ trở về phòng.

Ngoài phòng đã xảy ra chuyện gì, ba anh em ở phòng trong cũng không rõ lắm. Lúc này bọn họ còn đang vui vui vẻ vẻ bê bát gặm xương sườn, Sở Nhị Đản ăn đến mức khắp mặt đều là nước sốt, vừa ăn còn vừa nịnh hót anh cậu nhóc: “Anh cả, anh giỏi quá đi mất, từ trước đến nay em chưa từng được ăn món thịt nào ngon như vậy hết á, lần sau anh làm tiếp đi.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)