Sở Ngu nhìn anh ta không khách khí, ánh mắt nghi ngờ cũng không tức giận, loại ánh mắt này cô đã nhìn thấy rất nhiều vào năm đó rồi, cuối cùng không phải là từng người từng người bị cô chỉnh cho vâng lời sao.
Chẳng qua người này cũng đã sống được một khoảng thời gian, tính cách cũng điềm đạm, lúc này cô lười đánh mặt, không được thì đổi.
Dù sao chỉ có người khác không xứng chứ cô không phải chạy lên.
Cô dựa vào ghế một chút, cười trả lời: “Bởi vì bệnh viện có liên kết với trường Y Khoa cũ của tôi, hơn nữa cậu tôi cũng làm việc ở đây, coi như là nước màu mỡ không chạy sang ruộng người khác đi.”
Cô nói chuyện vẫn nhẹ nhàng buông thả như cũ, mặc dù nói thật nhưng nội dung lại không phù hợp với loại giọng này, rất dễ dàng để cho người có thân phận cảm thấy bất mãn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây