“Nói chuyện một chút đi, rốt cuộc công việc làm ăn của anh như thế nào.” Cô vừa nói vừa bẻ bẻ ngón tay: “Hôm nay em rất mệt mỏi cho nên tính khí rất kém, hy vọng anh có thể nói thẳng vào vấn đề.”
Anh cả Sở vội vàng đem những lời nói bên mép nhốt vào trong, nhìn người ngang ngược ở trước mặt, buồn bã trả lời: “Không có chuyện gì, chỉ là cháu trai
của Cao Lâm Sâm thừa dịp mượn sân, quấy rối chuyện làm ăn của chúng ta không ít, lập tức xử lý thì sẽ tốt.”
Sở Ngu nghĩ đến những lời nói độc ác của kẻ ngu đần kia, vẻ mặt cô không vui, anh cả Sở nhìn thấy biểu tình của cô thì nhanh chóng lên tiếng cảnh cáo: “Không cho phép em đi tìm anh ta tra hỏi, đây là chuyện làm ăn, thù của bọn anh thì anh sẽ tự báo, em không được làm cái gì hết, có nghe không?”
“Chậc...” Sở Ngu híp mắt nhìn anh cả Sở, cô dựa vào tường, một tay để trên bàn nhẹ nhàng gõ gõ: “Sở Đại Căn Nhi, vấn đề này em đã nghi ngờ rất lâu rồi, tại sao anh lại ngăn cản, không để em làm cái này cũng không được làm cái kia? Tại sao em lại có cảm giác như anh luôn cảm thấy em sẽ làm ra chuyện gì đó phạm pháp như thế chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây