Từ Dao Dao cười cười: “Đều giống nhau mà.” Cô ấy cảm thấy Sở Ngu chín chắn hơn tuổi và rất sáng suốt, mặc dù không thích nói chuyện nhưng mỗi câu đều nói trúng trọng điểm, lúc nói chuyện rất nhịp nhàng.
Khoảng thời gian cô ấy cùng ăn cùng ríu rít với Sở Ngu, cô ấy vừa nói vừa nhíu nhíu lỗ mũi: “Phù, chị Tiểu Ngu, em cảm giác gần đây hình như công việc làm ăn của anh Giang Sơn xảy ra vấn đề?”
Sở Ngu nghe thế thì ngẩng đầu lên hỏi: “Làm sao em nhìn ra được?”
“Ừm...” Từ Dao Dao buông đôi đũa trong tay xuống, một tay sờ quai hàm không xác định được nói: “Chính là cảm giác thôi, lúc anh ấy ở cùng với anh Tống Tần luôn có bộ mặt ủ dột, hơn nữa nhiều lần em ngửi thấy trên người anh ấy có mùi thuốc lá.”
Anh cả Sở không hút thuốc lá, hoặc là nói trong nhà có con gái nên không lấy ra hút trước mặt bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây