Tống Tần ngồi bên cạnh anh ấy liếc trên lầu một cái, nhỏ giọng hỏi: “Bị sư tử hà đông mắng sao?”
Đừng nhìn Sở Giang Sơn rất bất mãn đối với sự bá đạo của em gái mình, nhưng điều đó không có nghĩa là anh ấy cho phép người khác nói như vậy, cho dù có là anh em tốt cũng không thể.
Anh ấy vươn tay siết cổ Tống Tần: “Nói ai là sư tử hà đông, tên nhóc cậu không muốn sống nữa sao!”
“Khụ khụ khụ, buông ra, mau buông ra, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cậu.” Tống Tần bất ngờ không kịp đề phòng vội vỗ bàn cầu xin tha thứ. Sở Giang Sơn hừ lạnh một tiếng buông tay ra, Tống Tần bình tĩnh trở tay đánh một quyền, hai người đùa giỡn trong chốc lát dừng lại, Tống Tần mới tiến lại gần: “Lần này hai chúng ta về, lão Quý cố ý qua chào hỏi bên phía Cục Cảnh Sát rồi, buổi tối ra ngoài chơi không?”
“Đi đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây