Sở Ngu cười đùa: “En phát hiện đầu óc anh bị hỏng, lá gan hình như cũng lớn hơn rồi.” Động tác trên tay anh trai Sở hơi khựng lại, mặt mày rũ xuống không thấy rõ biểu cảm, anh ấy không trả lời mà hỏi: “Hôm qua tên đó bị sao vậy?” Anh ấy cố ý chuyển đề tài, Sở Ngu cũng không ép, cô chỉ kể lại chuyện bị tố cáo sơ qua một lần.
Trong đôi mắt rũ xuống của Sở Giang Sơn hiện lên một tia lạnh lẽo, nửa ngày sau lại húp thêm một muỗng cháo, thản nhiên nói: “Em không được làm gì hết, đã có anh ở đây.”
Ha ha!
Sở Ngu tiến lên ấn một vị trí huyệt trên cánh tay anh trai Sở, cười dịu dàng hỏi: “Anh trai anh vừa mới nói gì đó?”
“Aaa! Buông tay, buông tay, đau! Anh là bệnh nhân đấy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây