Thập Niên 70: Xuyên Thành Cô Em Gái Dũng Cảm Của Đại Lão

Chương 24:

Chương Trước Chương Tiếp

Sở Nhị Đản thấy không ai phản bác, đắc ý hếch cằm nhỏ lên.

Không thể không nói, bạn nhỏ Sở Giang Hà đã bắt được mệnh môn của anh cả nhà mình. Sự thật chứng minh, nếu bạn muốn để cho một tên siêu keo kiệt xuất huyết thì phải để cho tên đó biết không làm như vậy thì sẽ càng tổn thất nhiều hơn.

Sở Ngu thấy Sở Nhị Đản chỉ hai ba câu đã thuyết phục được anh cả Sở, cũng không nói ra câu cho dù không mặc được thì Triệu Tú Liên cũng có thể đem đi tặng người khác, nói như vậy rất cụt hứng. Giai đoạn hiện tại vẫn nên lấy việc thuyết phục anh cả Sở làm chủ. Dù sao Triệu Tú Liên dám lấy đồ của cô, cô có thể làm cho bà ta phải trả về gấp nhiều lần.

Thấy mọi người đã có cùng chung ý nghĩ về việc may quần áo, Sở Ngu lại tiếp tục nói: “Trong tay chúng ta vẫn còn không ít tiền, anh cả khai giảng xong sẽ tiếp tục đi học, tháng chín năm nay Nhị Đản cũng đến tiểu học ghi danh.”

“Nhị Đản đi học cũng được, còn em nữa cũng phải đi học, anh không đi đâu, anh còn phải xuống ruộng làm kiếm công điểm nữa đấy.” Sau khi Sở Giang Sơn nghe Sở Ngu sắp xếp xong lập tức tỏ vẻ từ chối.

“Haizz.”

Sở Ngu có chút không kiên nhẫn phất phất tay: “Chuyện của em thì để nói sau. Bây giờ nói chuyện của anh trước, anh mà đi làm trưa sẽ phải về nhà ăn cơm, anh thì chắc chắn là không có thời gian làm rồi, sau khi Nhị Đản đi học sẽ không về buổi trưa, ai làm cho anh?”

Anh cả Sở và em trai Sở: Gì? Ai nấu cơm?

Sở Nhị Đản yếu ớt đưa ra vấn đề của bản thân: “Nhưng mà chị ơi, em cũng không biết nấu cơm.” Nhóc đến nhóm lửa còn không làm được đó. (┬┬_┬┬)

Sở Ngu gật gật đầu tỏ vẻ đã biết: “Đây là chuyện thứ hai em muốn nói chuyện. Hôm nay sau khi mua lương thực về, cả hai ngươi đều phải bắt đầu học nấu cơm.”

Sở Giang Sơn không hề nghĩ ngợi phản bác: “Một người đàn ông như anh, học…”

“Học nấu cơm không phải là việc đương nhiên sao.

Nhưng mà cái này, em gái à em xem nếu làm không tốt không phải là đang lãng phí lương thực sao.”

Sở Giang Sơn trên mặt cười hì hì, trong long lại đang cắn khăn tay: Hu hu hu, cái ánh mắt đó của em gái anh ấy, sao mà đáng sợ quá vậy.

Khao khát được sống đã kịp thời ngăn chặn cái tính thẳng nam ung thư vừa mới được bộc lộ ra của Sở Giang Sơn. Tuy là ở trong một hoàn cảnh lớn phổ biến như vậy anh ấy ít nhiều gì cũng bị chút ảnh hưởng, nhưng cũng may bản tính của anh ấy không tồi, bằng không anh cả Sở sẽ nhanh chóng hiểu ra được cái gì gọi là đòn hiểm của xã hội chủ nghĩa đến từ vị trí của chính em gái mình.

Sở Ngu nhìn ra được suy nghĩ không tình nguyện của anh cả Sở, cô lộ ra một tia cười lạnh: “Cho nên phải chăm chỉ học tập nha. Anh cả cứ yên tâm, khi nào anh nấu cơm em sẽ đứng bên cạnh quan sát, chỉ cần anh làm hỏng là em bảo đảm sẽ lập tức ném hết lương thực mà chúng ta phải bỏ tiền mua ra cho chó ăn, nhất định sẽ không để lãng phí.”

Lúc cô nói còn cố tình nhấn mạnh ba chữ “Bỏ tiền mua”.

Sở Giang Sơn nghe xong mặt mũi trắng bệch. Đối với một tên siêu keo kiệt mà nói thì khó ăn đã là gì? Mang ném đi mới là uy hiếp thực sự.

Anh ấy nhanh chóng tin là thật, nghiêm túc tỏ vẻ: Anh có thể! Anh có thể làm được!!

So ra thì Sở Nhị Đản đơn giản hơn rất nhiều, cậu nhóc rất vui vẻ, nấu cơm có nghĩa là rất gần với ăn. Ở trong thế giới nho nhỏ của Nhị Đản, có thể ăn no chính là chuyện tuyệt vời nhất trên đời.

Học nấu cơm! Đây chính là một việc gì đó rất thần tiên!

Vì thế hội nghị lần thứ hai của quý do anh cả Sở đứng đầu tổ chức đã lại một lần nữa kết thúc viên mãn dưới sự độc đoán không cho phép mặc cả của Sở Ngu. Đáng thương thay cho anh cả Sở đã không thanh tẩy được tư tưởng phá của của hai đứa em mà thậm chí còn bị dụ ngược.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)