Sở Giang Sơn cười nhìn Sở Ngu, trên mặt còn mang theo nước mắt, vốn nên cảm thấy buồn cười, không hiểu sao trong lòng Sở Ngu lại cảm thấy rất chua xót, hai người cứ nhìn nhau như vậy, không nói lời nào.
Một lúc lâu sau, anh trai Sở vươn tay về phía cô, Sở Ngu vốn định né tránh, nhưng khi nhìn thấy tay anh ấy đang run rẩy không rõ ràng, không biết tại sao cô lại dừng lại.
Tay Sở Giang Sơn nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu bên phải cô, con ngươi Sở Ngu co rụt lại, nơi đó...
Là vết thương trên đầu cô kiếp trước!
Cô nhìn kỹ người xa lạ trước mặt, thấy trong mắt anh ấy hiện lên cảm xúc tựa như bi thương tựa như hạnh phúc, trong lòng Sở Ngu có chút hoài nghi, cô hơi cúi đầu bỗng nhiên nói một câu: “Sở Đại Căn Nhi anh giấu bài thi dưới giường bị em tìm thấy rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây