Sở Giang Sơn có thể sống sót một thời gian lâu dưới tay em gái anh ấy như vậy chính là dựa vào ý chí kiên định của chính mình, cùng ánh mắt cực mạnh, sao có thể bị cái loại mấy ngày trước còn bị em gái anh ấy đánh một trận tơi bời, là kẻ thua cuộc toàn thân trên dưới chỉ dám há miệng tùy tiện khích bác được.
Anh ấy kẹp một đũa thức ăn, đè xuống cảm giác cay trong dạ dày, thành khẩn nói: “Đề nghị cậu giữ những lời này đến nói trước mặt em gái tôi.”
Tôi kính cậu là hán tử. ╮(‵▽′)╭
Tống Tần tức đến mức không nói được gì, mắt thấy mấy người Hạ Trầm và Triệu An Quốc đi tới, ngồi xuống cùng bàn, trong nháy mắt tìm được chỗ phát tiết: “Ây, thủ hạ bại tướng tới rồi.”
Đừng thấy Triệu An Quốc mới vừa rồi còn có tâm tình nhạo báng Hạ Trầm, nhưng đối với chuyện mấy phe thua này, trong lòng cậu ấy không phải là không tức giận. Nhìn bộ dáng ra vẻ kia của Tống Tần, cậu ấy hừ lạnh một tiếng vỗ bàn phản phúng nói: “Người thắng cũng không phải là mày, mày có cái gì mà đắc ý.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây