“Cái gì?” Chủ nhiệm Tôn kinh ngạc thốt lên. Phần làm văn của môn Ngữ Văn là hai mươi điểm, Sở Ngu không viết mà được chấm bảy mươi chín điểm. Nếu nó mà viết thì...
Nghĩ đến đây, sắc mặt ông ta càng ngày càng đen, có thể so sánh với đáy nồi.
Sở Ngu còn cố ý sợ không đủ nói: “Không phải em đã nói rồi sao, đã gần đến giờ ăn trưa rồi, không cần trả lời thì em vẫn đạt tiêu chuẩn, vậy không cần tìm phiền phức.”
Lý do nghe vô cùng ngông cuồng, ngay cả người làm mẹ như Thẩm Phái Quân cũng cảm thấy cô thiếu đánh.
Nhưng mà bà vẫn rất vui vẻ, tự hào nhìn những người xung quanh: “Chủ nhiệm Tôn, theo những gì ông nói vừa rồi, bây giờ Sở Ngu của chúng tôi có thể học thẳng lên lớp mười một chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây