Chủ nhiệm khối thấy tình hình đang khá căng thẳng, vội vàng đi ra hòa giải: “Được rồi, nếu học sinh Sở Ngu có tự tin, vậy để em ấy làm bài thi trước. Chuyện còn lại, chúng ta chờ có kết quả rồi nói.”
Lúc này, chủ nhiệm Tôn vẫn luôn lặng lẽ đứng một bên xem kịch đặt đề thi lên bàn: “Tôi cũng không làm khó dễ em, đây là bộ đề thi học kỳ của lớp mười một, chỉ cần em làm xong Toán, Ngữ Văn và Chính Trị trong vòng hai tiếng và vượt qua tiêu chuẩn bài thi, tôi sẽ chấp thuận đơn đăng ký nhập học của em.”
Sở Ngu lười quay lại, bước tới cầm lấy một bộ đề thi, ngồi xuống bàn điền đáp án. Cũng không biết mấy người này đang nghĩ cái gì, một người cũng không bước ra khỏi phòng, cả đám đứng trong phòng đợi.
Mức độ câu hỏi này quá đơn giản đối với Sở Ngu, cô chỉ cần tốn hơn hai mươi phút là điền xong đáp án môn Toán, dùng thêm một tiếng điền đáp án môn Ngữ Văn và Chính Trị.
Khi cô đặt bút xuống, đẩy bài thi về phía trước, Thẩm Phái Quân liếc nhìn thời gian, ước chừng còn hơn nửa tiếng nữa. Phó hiệu trưởng thấy cô trả lời nhanh như vậy, lông mày càng cau chặt. Nếu như vừa rồi ông ấy còn có chút nghi ngờ thì bây giờ ông ấy đã hoàn toàn xem những hành động của Sở Ngu là càn quấy, vô nghĩa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây