Cô rất bình tĩnh, không vui cũng không buồn ngồi xổm ở trước cửa, nhặt được một bức vẽ cấu tạo cơ thể người bị vứt ở đống rác bên góc, lúc đó không biết cô đã nghĩ gì mà đã đem bức tranh đó về nhà.
Từ ngày hôm đó, cô cẩn thận nghiêm túc nghiên cứu học tập nội dung trên bức tranh kia, nghiên cứu làm sao có thể khiến người ta chết trong vô thức, nghiên cứu phương pháp có thể giết người một cách đơn giản, nhanh gọn nhẹ nhất.
À, đương nhiên những mục đích đó rốt cuộc cũng chưa được thực hiện, nhưng mà nó lại là một bước khởi đầu giúp cô đi vào con đường học y.
Sở Ngu nhìn bức tranh cấu tạo cơ thể người ở trước mặt mình, trong lòng dâng lên một cảm xúc phức tạp, một loại cảm xúc khó mà xảy ra trên người cô.
Kiếp trước, mọi người đều luôn cổ vũ khuyến khích cô học y, nhưng Sở Ngu biết cô không có niềm yêu thích cuồng nhiệt đối với y học, cô thậm chí còn cảm thấy y học còn chưa được tính là sở thích của cô. Cô đơn giản chỉ cần một thứ gì đó có thể khiến cô chú tâm vào nó, dùng nó để quên đi cơn đau đến tận xương tuỷ ở trong đầu mình truyền đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây