Sở Ngu bị giọng nói đầy vẻ khiếp sợ của thằng bé làm cho tức giận, cô bật dậy từ trên giường đất: “Sở Nhị Đản, ý em là sao hả, chị làm thì làm sao hả?”
“Không thể nào!”
Chị của thằng bé lười tới mức chỉ hận không thể dính chặt lên cái giường đất, không thể ăn cơm luôn ở trong chăn, thì sao có thể nấu cơm được chứ? Có muốn lừa con nít thì cũng phải bịa ra chuyện gì nghe nó thật thật một tí.
“Cái gì không thể? Sở Giang Sơn vừa mới bước vào sân thì đã nghe thấy tiếng la đầy hoảng sợ của Sở Nhị Đản, anh ấy lập tức chạy nhanh tới lật rèm phòng ngủ ra hỏi.
Sở Ngu trợn trừng mắt lên nhìn hai anh em bọn họ nói: “Nếu không thể thì chính là mẹ ruột của hai người nấu cơm đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây