Mắt thấy nói xong nửa ngày vẫn không có ai phản ứng, ông ta lại muốn nổi giận, nhưng nhìn mấy đứa con không khống chế này, Sở Lập Nghiệp nhịn xuống, vẫn là nghẹn thở nói: “Lời ba nói chúng mày nghe thấy không?”
Cũng may lúc này anh cả Sở nể mặt động đậy, anh ấy quay đầu nhìn ba mình, trầm giọng nói: “Muốn em gái tôi đi hầu hạ ư? Triệu Tú Liên bà ta xứng sao?”
Anh ấy nói xong cười lạnh một tiếng, nhìn thẳng ba Sở, gằn từng chữ nói: “Ông có xứng không?”
Sở Lập Nghiệp lúc này rõ ràng nên tức giận, nhưng nhìn đôi mắt tràn đầy hờ hững và chán ghét của đứa con trai lớn, ông ta phát hiện trong nháy mắt mình lại sợ hãi.
Ông ta đã thật lâu không chú ý tới ba đứa nhỏ này, mấy đứa trẻ bộ dạng gần như là một ngày một dạng, ánh mắt của ông ta xẹt qua Nhị Đản bên cạnh anh cả Sở, bỗng nhiên phát hiện mình đối với đứa con trai nhỏ này, vậy mà cảm thấy xa lạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây