“Nhưng bà ấy vẫn cứ như vậy gửi tới, căn bản không nghĩ tới mấy thứ này có thể lại rơi vào tay người khác hay không.”
Trên mặt anh ấy nổi lên một nụ cười đắng ngắt, giống như lẩm bẩm lại giống như chất vấn: “Rõ ràng anh đã nói hết thảy rồi, vì sao không đến thăm chúng ta chứ.”
Anh ấy rất ít khi bày ra biểu tình yếu ớt bất lực như vậy, Sở Ngu nhìn...
Chỉ thấy hơi ngứa ngáy khó chịu.
Cô vỗ lên lưng anh cả Sở: “Được rồi, đã sớm nói với anh, đừng suy nghĩ lung tung những thứ vô dụng kia.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây