Vừa định há miệng vừa muốn nói, bà nội Sở ở một bên đã cướp lời trước lớn tiếng nói: “Tiền gì? Vừa rồi tôi bác gái cô cãi nhau nói bậy, chuyện vớ vẩn này cô cũng không thể tin. Hơn nữa một thời gian trước tôi nghe mẹ kế của cô nói qua, tiền mẹ ruột các người gửi tới đều nằm trong tay cô, sao cô còn không biết xấu hổ đòi tiền bà già này!”
“Ồ!” Sở Ngu đột nhiên bừng tỉnh gật gật đầu: “Tôi đã nghĩ làm thế nào mà bà lại ăn chặn tiền, thì ra là Triệu Tú Liên nhắc nhở bà.”
Bà nội Sở một hơi nghẹn ở trong cổ họng, cuối cùng nhiều lời nói dối như vậy của mình đều là vô ích, cứ một câu mắng cô như vậy còn bị cô kéo chân tướng ra.
Sở Ngu liên hệ với bối cảnh, đoán ra nguyên nhân và hậu quả của sự tình, cũng không dây dưa với hai người nữa. Cô híp mắt nhìn bác gái Sở: “Tiền và đồ đạc cho bác, còn thư đâu?”
Bác gái Sở bị cô nhìn có chút chật vật, quay đầu sang một bên, không để ý bà nội Sở ngăn cản thấp giọng trả lời: “Bác cho bà nội cháu đọc xong, bà ấy lập tức thu hồi lại, hẳn là còn ở chỗ bà ấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây