“Chị, chị, em, còn có anh trai, ba người chúng ta mãi mãi sống cùng nhau sao?”
Sở Ngu đặt tay lên trên bếp, không cần suy nghĩ trả lời: “Không.”
Cô nói xong quay đầu, không ngoài dự đoán, nhìn thấy hốc mắt buồn bã của cậu nhóc có chút ửng đỏ.
Có lẽ do pháo hoa đêm nay quá mức rực rỡ, cả người Sở Ngu rất hiếm khi tỏ ra dịu dàng như vậy, cô nhẹ nhàng nở nụ cười: “Bạn nhỏ Sở Giang Hà, em còn nhỏ, không nên dễ dàng nói vĩnh viễn như vậy đâu. Thời gian không dài hay ngắn, cuộc sống có kết thúc, cuộc sống dài như vậy, phong cảnh trên đường đi nhiều như vậy, chưa đến phút cuối cùng, không ai biết vĩnh viễn là bao xa. ”
Đôi mắt to của Sở Nhị Đản nhẹ nhàng chớp chớp hai cái, trên lông mi thật dài còn treo mấy giọt nước nhỏ, có vẻ vừa đáng yêu vừa đáng thương. Nhóc hít hít mũi: “Nhưng em muốn cùng chị, còn có anh trai, vĩnh viễn ở cùng một chỗ. “Nói xong còn vươn ngón tay út của mình ra, “Chị không cần không tin, chúng ta ngoéo tay, hứa rằng ba người chúng ta vĩnh viễn không tách ra, ai nói dối thì người đó là chó con. ”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây