Lúc này Sở Lập Nghiệp cũng không nhàn rỗi mà rống giận, ông ta ôm vết thương của mình, hét với Triệu Tú Liên: “Nhanh, mau đi lấy đồ băng bó cho ta.”
Triệu Tú Liên gả vào đây hai năm, lúc trước vốn không để Sở Lập Nghiệp trong lòng, chung sống thời gian dài như vậy, chưa nói đến yêu hay không yêu, rốt cuộc cũng có một chút tình cảm. Sở Lập Nghiệp lựa chọn như vậy cũng không ngoài ự tính của bà ta, nhưng ông ta vẫn bị thương.
Bà ta không để ý Sở Lập Nghiệp, mà im lặng dẫn theo hai anh em Lưu Thiết Trụ trở về phòng.
Sở Ngu cũng thôi tức giận, tâm trạng cũng không tệ, phất tay dẫn theo anh trai, em trai nhà mình rời đi.
Trong phòng, Sở Lập Nghiệp ôm miệng vết thương, vẻ mặt mơ hồ ngồi đó, không rõ bữa cơm tất niên cuối cùng lại thành như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây