Anh trai Sở lại không có tâm trạng đùa giỡn như vậy, khuôn mặt anh ấy không vui nhìn Hoàng Đông Chí, nói: “Nhà các người có phải rất quá đáng hay không, dù muốn ức hiếp người khác, cũng không thể chọn quả hồng mềm mà bóp được, nhà chúng tôi với nhà các người xung đột thế nào vẫn chưa giải quyết xong đâu.”
Hoàng Đông Chí sợ tới mức không dám cử động, cũng không biết nói cái gì, cứ đứng ở đó phát run.
Sở Giang Sơn nhìn thấy cậu ta như vậy, cảm thấy có vài phần thẹn thùng khi bắt nạt đứa nhỏ, ho khan một tiếng rồi hỏi: “Anh trai cậu đâu?”
“Ở đây nè!” Anh ấy ngẩng đầu lên, chỉ thấy em gái nhà mình không biết từ lúc nào đã vào phòng, người hơn hai mươi cân bị cô tùy ý trói lại, túm lưng quần xách ra đây.
Người nọ phí công vùng vẫy đôi chân bị trói, lớn tiếng kêu: “Sở Ngu, mày mau bỏ tao xuống, ba mẹ tao đến nhà mày rồi, đợi lát nữa có trò hay cho mấy người xem.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây